"Cậu Tô... cậu Tô chờ tôi một chút!" Sau lưng có một người phụ nữ mang giày cao gót đuổi theo, kết quả Tô Kỳ nhìn cũng chẳng nhìn cô ta một cái đã trực tiếp lấy một xấp tiền từ trong cặp da rồi quăng ra cửa sổ xe. Sau đó xe "brừm" một tiếng đã chạy mất, để lại một xấp tiền bay đầy trời. Người phụ nữ kia không thể tin đứng tại chỗ, thật lâu không lấy lại tinh thần.
Tô Kỳ đưa Đường Thi đến bệnh viện đã là một giờ sáng, Giang Lăng còn đang ngủ. Kết quả anh ta bị một cú điện thoại gọi tới đánh thức khỏi giấc mộng đẹp, nói là nơi này có người cần rửa ruột.
Giang Lăng mặc áo khoác trắng vội vàng đến bệnh viện, đúng lúc anh ta trông thấy Đường Thi nằm ở phía trên, anh ta thở dài: "Có phải cô ấy lại bị ai bắt nạt rồi không?"
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Khương Thích ở bên cạnh khóc, Tô Kỳ nghe mà bó tay toàn tập, anh ta bực bội nói một câu: "Đừng khóc, cô đang khóc tang sao?"
Khương Thích nghe xong khóc càng to hơn, Tô Kỳ nổi giận: "Cô mau im miệng, cô còn phiền thì tôi sẽ gọi Diệp Kính Đường đến."
Quả nhiên dùng Diệp Kính Đường đe dọa Khương Thích rất có hiệu quả, cô ta lập tức im miệng dừng khóc. Tô Kỳ nhìn Đường Thi và Giang Lăng ở bên trong, hai người chờ ở bên ngoài, khoảng hơn bốn mươi phút sau Giang Lăng mới đi ra.
"Cô giúp cô ấy đi làm thủ tục nằm viện đi. Cô ấy bị ngộ độc cồn xuất huyết dạ dày, chậm thêm một chút nữa là sẽ có người ở bên ngoài khóc tang rồi." Giang Lăng gỡ găng tay cao su ra, mắt anh ta nhìn Khương Thích: "Trâu bò thật, tại sao cô ấy có thể uống nhiều như vậy?"
Khương Thích cam chịu tủi thân nói ra chuyện kia một lần, Tô Kỳ nghe vậy, ánh mắt anh ta dần dần chìm xuống.
"Chẳng lẽ... Chẳng lẽ không có người đàn ông nào ở bên ngoài giúp cô ấy
sao?" Anh ta vẫn luôn nghĩ từ trước đến giờ bên cạnh Đường Thi không thiếu đàn ông. Thế nhưng anh ta không nghĩ tới tình huống hôm nay hai cô gái yếu đuối như bọn họ lại không có ai đứng ra hỗ trợ.
Hốc