Tô Nhan không nói lời nào, những lời của Trì Liệt có thể đúng, nhưng bây giờ cho dù cô biết thì còn có thể thay đổi cái gì “Ngủ đi” Trì Liệt cũng không biết nên nói gì, Đường Duy hết lần này tới lần khác xuất hiện trong thế giới của Tô Nhan, điều này khiến cậu ta cảm thấy có chút đáng thương Đường Duy đã từng không phải đấu tranh vô nghĩa như vậy.
Mà hiện tại cậu lại phải làm đấu tranh vài lần, nhưng chỉ sợ là… Tô Nhan sẽ hoàn toàn rời khỏi thế giới của cậu Một người muốn kết thúc, một người muốn liều mạnh giữ lại Trì Liệt lắc đầu nói: “Muốn cho Đường Duy từ bỏ rất khó.”
Tô Nhan thu mình thành quả bóng trên giường.
Cô nói: ‘] u không thì em sẽ ra nước ngoài, ít nhất là có thể nhắm mắt làm ngơ”
Khi trở về nước thì sẽ bị ảnh hưởng bởi Đường Duy.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Ở nước ngoài, cô đã rèn cho mình ý chí sắt đá, nhưng khi về nước thì trái tim lại nhấp nhô gợn sóng.
“Cũng không phải là không thể”
Trì Liệt võ về Tô Nhan: “Nhưng mà Tô Nhan, cứ như vậy thì em có thể mãi mãi trốn thoát, phải đảm bảo cả đời này sẽ không gặp lại nữa, một khi gặp lại thì vẫn có thể bị đập về bộ mặt thật mà thôi.”
Vì vậy, việc chạy ra nước ngoài cũng sẽ không giải quyết được gì.
Tô Nhan không nói lời nào, cô nhắm mắt lại, nhưng không ngủ được.
Khi trời tờ mờ sáng, cả đêm Tô Nhan không ngủ được, cô đứng dậy khỏi giường và chọn rời đi trong khi Trì Liệt vẫn đang ngủ Mặc quần áo vào, cô đi ra ngoài tiểu khu, cô định bắt taxi, nhưng một chiếc xe từ từ dừng lại bên cạnh cô.
Khi cửa kính xe hạ xuống, trời còn chưa sáng tỏ, ánh đèn mờ ảo lọt vào trong xe, người đàn ông ngồi trên ghế lái dân dần lộ ra.
Tô Nhan không ngờ lại thấy Đường Duy ở đây.
Từ sự hèn mọn trong điện thoại cho đến sự thờ ơ trước mặt cô, dường như cậu luôn thu hút sự chú ý của cô.
Trên người Đường Duy vẫn mang theo cảm giác ngà ngà say, mùi hương xộc vào mũi Tô Nhan, cô nhíu mày: “Anh điên rồi sao?”
Đường Duy khàn giọng nói: “Xe là do Từ Thánh Mân lái đến, anh ta lái đến xong đi rồi”
Trước khi đi còn nói người anh em này giúp cậu đến đây thôi.