Từ Thánh Mân vừa bận rộn giúp Đường Duy tra tài liệu vừa bớt chút thời gian lắm miệng hỏi một câu: “Cậu chắc chắn bây giờ bắt đầu chứ?”
Đường Duy liếc nhìn anh †a bằng vẻ lạnh lùng: “Nếu không thì sao?”
“Chờ thêm một chút cũng không phải không được” Từ Thánh Mân nghĩ ngợi một lúc: “Dù sao bây giờ Từ Dao còn…”
“Chờ thêm chút nữa thì Tô Nhan và cái tên chó chết Trì Liệt kia đã làm xong chuyện tốt rồi” Đường Duy tự lấy tay chỉ vào cậu: “Có phải anh muốn tôi giết người rồi ngồi tù thì anh mới vừa lòng phải không?”
Từ Thánh Mân kêu to: “Tại sao trong đầu cậu lúc nào cũng chỉ toàn nghĩ đến mấy chuyện đó vậy? Người phụ nữ bị cướp đi rồi thì giải quyết người đàn ông sẽ có tác dụng gì sao?”
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Từ Thánh Mân bất ngờ vì Đường Duy lại gật đầu: “Có tác dụng chứ”
Từ Thánh Mân rùng mình: “Cậu nói xem nếu Tô Nhan thích tôi thì cậu cũng sẽ ra tay y như vậy hả?”
Đường Duy nhếch miệng cười.
“Vậy thì một năm bốn mùa Lam Thất Thất sẽ viếng mộ cho anh đều đặn, bốn chín ngày cũng cúng không sót ngày nào.”
Từ Thánh Mân vuốt vuốt ngực của anh ta: “Dọa chết tôi rồi, dọa chết tôi rồi. May mà anh đẹp trai đây không bị Tô Nhan thích. Có điều tại sao lại làm lễ cúng bốn mươi chín ngày vậy? Có phải cậu vẫn còn chút lương tâm nên mới viếng mộ cho tôi không? Tôi nghĩ nếu tôi chết rồi thì có lẽ cô ta sẽ là người đầu tiên đốt pháo ăn mừng đó”
“.. Tự nhiên lại suy nghĩ đến chuyện sau khi chết.
Hai tiếng sau, Đường Duy đang chăm chú vào màn hình máy tính thì ngẩng đầu lên: “Chúng †a cần phải đi gặp một người”
Cặp mắt quâng thầm của Từ Thánh Mân sắp không chịu nổi nữa: “Tôi nói đến nhà cậu ngủ một giấc, ai dè lại đi tra tư liệu với cậu cho tới sáng”
Trời đã chuyển lạnh Anh ta ngáp dài rồi đưa tài liệu cho qua cho Đường Duy: “Nếu không ngủ thì sẽ bị đột tử mất”
Biểu cảm trên gương mặt của Đường Duy vẫn không thay đổi giống như những lời này không hề tác động đến cậu: “Theo tôi đến nhà họ Diệp đi.”
“Hảm Từ Thánh Mân không hiểu, sau đó nghĩ lại thì lập tức hiểu ra: “Cậu… cậu muốn tìm Diệp Tiêu?”
Đường Duy gật đầu.
“Cạy miệng của Diệp Tiêu thì có thể tra ra được gì chứ?”
Từ Thánh Mân tỏ vẻ khinh thường: “Lúc trước còn tính kế hãm hại Tô Nhan, nếu cậu không cho tôi nói ra thì tôi đã xử lý cả ổ luôn rồi Thì ra người bắt Từ Thánh Mân giữ kín bí mật chính là Đường Duy.
“Cho nên cần phải đi tính sổ luôn một lần”
Đường Duy đứng thẳng người lên: “Trước tiên vẫn còn phải đến một chõ. Tôi có một kế hoạch tạm được, có lẽ có hiệu quả”
Trong ánh mắt của cậu xẹt