Từ Thánh Mân lúc nào cũng treo Từ Dao trên miệng, nói là em gái mình, thế nhưng bây giờ có khác nào đấy cô ta vào hố lửa?
Liễu Tố Vân coi như nhìn thấu mục đích thật sự của Từ Thánh Mân, chỉ vào Từ Thánh Mân mà mắng: “Từ Thánh Mân… Hay cho mày, đồ vong ân phụ nghĩa… Tao nuôi dưỡng mày bao nhiêu năm như thế, nhưng lại cũng không biết bộ mặt thật của mày!”
“Bà cảm thấy như thế nào mới đủ “tiêu chuẩn” làm một kẻ vong ân phụ nghĩa vậy?”
Từ Thánh Mân cười khinh khinh: “Bao che cho.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Từ Dao khi cô ta làm bậy, thế mới không phải là kẻ vong ân phụ nghĩa sao? Hay phải nói là: Chỉ cần làm tất cả vì lợi ích của bà, đứng về phía bà, như vậy mới gọi là có lương tâm, phải không?”
Liễu Tố Vân bị lời nói của Từ Thánh Mân dọa sợ, nghe như thể trong tay Từ Thánh Mân năm được chứng cứ quan trọng của Từ Dao.
Sao có thể chứ? Từ Dao mặc dù không thích Tô Nhan nhưng cũng không thể làm ra mấy chuyện giết chóc như thế được. Mặc dù bà ta không hiểu rõ con gái, nhưng cơ bản vẫn nằm được tính cách của con gái mình chứ.
Liễu Tố Vân liên tục tự an ủi mình, nhưng Từ Chấn bên cạnh lại bỗng lên tiếng: “Cũng được thôi. Tôi cũng muốn tra rõ ràng lúc trước đã xảy ra chuyện gì, rồi chuyện gì xảy ra với con gái nhà họ Tô, còn dám ra tay với con gái nhà họ Từ chúng tôi”
Chuyện này…
Liễu Tố Vân gấp gáp đến bứt đầu bứt tai, nếu để Từ Chấn biết được sự thật thì mặt mũi nhà họ Từ biết giấu vào đâu?
Nào ngờ Bạc Dạ bỗng nhếch môi, đứng bên cạnh Tô Nhan nói: “Đã đến nước này rồi, chúng ta cũng không cần phải lôi ra gia tộc.
sau lưng mình ra đâu. Một vài chuyện chỉ là chuyện cá nhân mà thôi, không cần thiết nhắc tới lợi ích liên quan làm gì. Cũng không biết là ai cố ý kéo cả hai nhà xuống nước đây?”
Lời này chẳng phải đang nói Liễu Tố Vân cố ý châm ngòi thổi lửa cho to chuyện sao!
‘Vốn chỉ là chuyện xung đột của hai đứa nhỏ, không cần phải châm lửa lên cả hai gia đình!
Liễu Tố Vân vội vàng nói: “Tổng giám đốc Bạc nói như