Lạc Du Du hiện tại vẫn đang còn chút yếu, dẫn đến dưới sự áp lực kịch liệt của Sakahara Kurosawa, cô giống như một chú thỏ nhỏ đang sắp bị săn bắt, không một chút phản kháng.
Việc duy nhất có thể làm đó là bảo vệ bản thân khư khư, mưu tính trải qua như thế, muốn bản thân trước khi chết muốn lưu lại một chút tôn nghiêm cuối cùng, mắt cô đỏ lên: “Anh đang nói gì cơ?”
“Có phải cô muốn rời đi cùng Cố Mang không?”
Sakahara Kurosawa không ngừng hỏi, giống như trong đầu còn sót lại mỗi một câu này, cuối cùng anh ta đã cực kì phẫn nộ: “Lạc Du Du có phải cô…
Một cái tát bốp, khiến Sakahara Kurosawa đơ người.
Một giây sau, còn sót lại một người con gái đang rủn rẩy, thu về đôi tay đang giơ cao lên, sau đó là từng câu từng chữ, cản răng cản lợi: “Có phải thích em và Cố Mang ràng buộc với nhau đúng không?
Sakahara Kurosawa, đây chính là hi vọng của anh đúng không?”
Không, không phải, anh ta không hề muốn như thế.
Nhưng đã không kịp rồi, không kịp ngăn anh lại, Lạc Du Du đã cầm điện thoại lên, gọi điện cho Cố Mang, cả quá trình đó xảy ra rất nhanh chưa hề có chút do dự, giống như đã hạ quyết tâm quyết làm đến cùng, không còn để cho Sakahara Kurosawa chút đường lui nào.
Cô khóc lóc la hét trước điện thoại: “Cố Mang…cậu có thể đến nhà đón tôi chút được không?”
Cố Mang đang tắm, nhận được điện thoại của Lạc Du Du, vẫn còn có chút hoang mang, nhưng nghe kĩ một chút, thì nghe thấy được đẳng sau tiếng khóc kia là sự cầu cứu.
Cô ấy…đang gặp chuyện gì à?
Cố Mang hơi nhăn mày: “Được, cậu ở trong nhà đợi tôi”
Trước kia đưa Lạc Du Du về nhà có lưu lại địa chỉ, chắc là trên App.
chỉ đường vẫn có lưu lại lịch sử di chuyển, Cố Mang mặc bộ quần áo.
ngủ rồi ra ngoài luôn: “Tôi