Chương 1659
Đường Duy chửi thầm một câu, sau đó khởi động xe, không cần dùng đến định vị, cậu lái xe thuần thục đến tầng dưới của công ty của Tô Kỳ, lúc này Tô Kỳ vẫn đang ngồi họp trên tầng cao nhất, liền có một người gõ gõ cửa chạy chậm tiến vào bên trong, chạy tới bên tai anh ta nói vài câu.
Tô Kỳ nhíu mày: “Nói lại lần nữa, ai đến đây?”
“Cậu chủ nhà họ Bạc và cô chủ nhà chúng ta..”
Lễ nào lại như vậy? !
Tô Kỳ vừa nghe liền nhảy dựng lên tại chỗ, con bà nó, không phải kêu Tô Nhan từ nay về sau không được gặp Đường Duy nữa sao! Anh ta phất phất bàn tay nói: “Cuộc họp hoãn lại, tôi sẽ xuống lâu xem sao”
VietWriter.vn
Một nửa đám người vuốt cảm, nói tạm biệt sau đó đứng dậy trở về phòng làm việc của mỗi người, bước chân Tô Kỳ không ngừng rảo nhanh về phía ngoài, nhanh chóng vào thang máy rồi đi xuống dưới lầu, vừa hay lại nhìn thấy xe của Đường Duy đỗ ở bên đường lớn, bước đến thì nhìn thấy hình ảnh Đường Duy thay Tô Nhan mở cửa xe.
Hai mắt tối sầm, Tô Kỳ bước lên phía trước kêu to: “Tô Nhan!”
Tô Nhan ngẩng đầu nhìn thấy cha mình từ đại sảnh đi tới, cô hơi kinh ngạc: “Ba? Sao ba lại xuống đây..con còn chưa nghĩ tới sẽ nói với ba”
“Trợ lý của ba nói cho ba biết. “Tô K: nhìn Tô Nhan, sau đó ánh mắt lướt qua cô, nhìn thẳng vào người Đường Duy: “Sao lại là Duy Duy đưa con tới đây?”
Tô Nhan còn chưa nói hết, Đường Duy đã cắt ngang :“Là con muốn đưa cô ấy đến đây”
Tô Kỳ hít một hơi thật sâu rồi bước đến trước mặt Đường Duy, cậu từng là đứa trẻ mà anh ta yêu quý nhất. Khi cậu bé mới năm tuổi, Tô Kỳ là người hiểu rõ Đường Duy nhất, nuôi dưỡng cậu như nuôi dưỡng con trai ruột của mình, mặc kệ Bạc Dạ lúc ấy thường xuyên gặp những chuyện không may, Tô Kỳ vào thời điểm đó là hậu thuẫn và chỗ dựa vững chắc nhất của Đường Duy. Thế nhưng thiên hạ khó lường, cuối