Chương 1700
Người đàn ông cao cao gầy gò đứng ở đó, nửa người chìm trong bóng tối, ánh mắt phức tạp nhìn cô ấy và Cố Mang.
Nếu không anh ta sắp tàn rồi.
Hàn Khinh Yên vốn líu ra líu ríu cũng cảm thấy bầu không khí không thích hợp, ngừng thở ở một bên, nhìn vẻ mặt trên gương mặt đẹp trai của Sakahara Kurosawa kia, trong lòng cô gái nhỏ cũng có suy nghĩ lấy.
hết dũng khí đi đến trước mặt Lạc Du Du, lên tiếng chào: “Chị Du Du..”
VietWriter.vn
“Khinh Yên à”
Lạc Du Du khẽ cười với Hàn Khinh Yên, thế hệ này của bọn họ còn ra đời sớm hơn Hành Khinh Yên, cho nên trông thấy người vai dưới đương nhiên cảm thấy thân thiết, Lạc Du Du không thể tỏ ra khó chịu với Hàn Khinh Yên, còn hỏi thăm cô bé: “Hôm nay em cũng tới chơi à?”
Hàn Khinh Yên gật đầu, sau đó nhìn về phía Sakahara Kurosawa trong góc hẻo lánh: “Anh Kurosawa hôm nay đã tới chờ chị từ rất sớm”
Sakahara Kurosawa khẽ hồi hộp một chút, vốn không ngờ Hàn Khinh Yên sẽ thay anh ta nói thẳng ra, xấu hố không biết nên làm gì, chỉ có thể nói: “Đừng nghe đứa trẻ đó nói bậy…”
“Tôi làm chứng”
Đường Duy bên cạnh muốn đi lại nhấc tay lên: “Hôm nay Kurosawa chính là tới gặp cô, ngay từ đầu chúng tôi cho rằng cô sẽ không đến, không ngờ cô lại đến”
Không phải sao, vừa nấy còn tính đi nữa đó.
Một hai người đều nói Sakahara Kurosawa muốn gặp Lạc Du Du bao nhiêu, chuyện này khiến Lạc Du Du trong lúc nhất thời căng thẳng đến nỗi cũng không biết nên làm gì cho phải, chỉ có thể nở nụ cười giả vờ không nghe hiểu: “À, nhưng chuyện này có quan hệ… gì với tôi à?”
Đường Duy cảm thấy vù vù một tiếng, là âm thanh tan nát cõi lòng của Sakahara Kurosawa sao?
Cho tới bây giờ đều là một mình Lạc Du Du quật cường, lúc nào sẽ nói ra lời nói châm chọc như vậy?
Lam Thất Thất cũng có chút xấu hổ, đi qua kéo tay Du