Chương 1722
“Cậu hoàn toàn không cần như thế này… Thất Tông Tội mới đi ra, cậu không thể an phận một chút được sao, tất cả những thứ này sớm muộn gì đều sẽ là của cậu, cần gì ph: “Tất cả đều là của tôi?”
Vinh Sở ngẩng đầu, ánh sáng trong mắt tan thành những mảnh vỡ: “Không có gì thuộc về tôi, ngay cả ba cũng không phải của tôi”
Tại sao lại sinh ra anh ta.
Tại sao những người lớn đó lại thờ ơ sinh ra những đứa trẻ, rồi lại để bọn chúng tới gánh chịu những tội lỗi này?
VietWriter.vn
“Nếu đã như vậy, còn không bằng bỏ tôi” Vinh Sở thất thần lẩm bẩm: “Tôi mới không làm con trai của Vinh Nam. Anh xem, Lục Phong, đây là kết cục khi làm con của Vinh Nam, trong lòng ông ta cho đến bây giờ chưa từng có vị trí của tôi”
Lòng tham của Vinh Nam quá lớn, đủ lớn để chứa cả thế giới, nhưng đồng thời trái tim của ông ta cũng rất nhỏ, nhỏ đến nỗi chỉ có một người duy nhất, cậu bé Vinh Bắc đã hy sinh trong trận chiến đó.
Sự bầu bạn thầm lặng theo năm tháng cùng thanh xuân và cả sự cống hiến không cần hồi đáp của Lục Y Đình đối với Vinh Nam mà nói có cũng được không có cũng được. Cuộc đời bà ấy là một bi kịch, Vinh Sở sinh ra đã không được yêu thương cũng là bi kịch.
Anh ta khi nào không xem Tô Nhan là ánh sáng trong cuộc đời mình? Là cái bóng của Đường Duy, anh ta cũng yêu Tô Nhan, chuyện này có gì sai sao?
“Cậu bây giờ khá cực đoan, sẽ không nghe tôi nói cái gì, tôi thành thật khuyên cậu một câu, Vinh Sở, đừng đi con đường cũ”
Lục Phóng híp mắt, cong môi: “Hơn nữa, sau trận này tôi sẽ trở lại”
“Lệnh cấm đối với anh trong vòng đã thông qua?”
Vinh Sở lấy điện thoại ra nhìn thời gian, tựa