Hôm nay là ngày Đường Thi thu dọn đồ dùng để xuất viện, lại vừa hay gặp phải Bạc Dạ, thực ra Bạc Dạ cũng chẳng hề có ý định chờ đợi gì ở đây.
cả, có lẽ anh chỉ muốn được giải thích cho ra nhẽ với Đường Thi song Đường Thi cũng chỉ thong thả đi qua, đối diện với ánh mắt của anh mà chỉ hững hờ nói một câu: “Đi nhờ” Đi nhờ.
Anh đau khổ chờ đợi, chỉ chờ được cô nói một câu cho đi nhờ.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Trong nháy mắt đó, Bạc Dạ cảm thấy như thể cõi lòng vá chằng vá đụp của mình lại bị xé toạc ra nát bươm vụn vỡ.
Nhìn Đường Thi đi lướt qua vai anh, rõ ràng khoảng cách gần như vậy song lại như thể cách cả một vạn năm ánh sáng Anh có tận dụng hết thảy mọi thứ thì cũng đã chẳng thể nào đến bên cạnh cô được nữa.
Đường Thi vừa xuất viện thì nhân lúc sắp tan †ầm thì vội chạy qua công ty một chuyển, Tùng Sam vẫn chưa thấy về, thiếu bóng anh thành ra trong phòng làm việc cứ bị một màu tẻ ngất.
“Haizz, nhớ hồi Tùng Sam còn ở đây quá đi hết. Tiểu Nguyệt Lượng nằm rũ trên bài mất thôi, anh đẹp trai làm mặt tiền của phòng làm việc chúng mình đi đâu mất tiêu rồi.
“Không thì báo cảnh sát đi?” Phương Phương đưa mắt nhìn Lục Khủng Long, lúc này Long đang ngắm nhìn cấu tạo mô hình ma nơ canh, bắt sóng được tầm mắt của Phương Phương thì lập tức mở miệng rằng: “Không, không phải chứ, tôi cảm thấy Tùng Sam chỉ là mất liên lạc mấy ngày vậy thôi, đẳng nào cũng sẽ quay về thôi mà”
“Làm sao cậu biết được hả?” Ông Vương liếc anh ta một cái: “Nhỡ đâu xảy ra chuyện gì thì sao?” “Chúng ta đừng đoán mò nữa, trước giờ Sam Sam làm việc luôn rất cẩn thận, lại chờ thêm một khoảng thời gian nữa đi”
Chẳng rõ là đang an ủi người khác hay đang an ủi chính bản thân mình, Đường Thi nhìn sang vị trí trống vắng ngay bên cạnh mình, cô nhớ về lần đầu tiên trông thấy Tùng Sam là lúc anh tự dưng thò đầu ra khỏi đống giấy tờ cao ngất ngưởng trên bàn, mắt mũi kèm nhèm đưa cho cô một gói cà phê uống liền. Truyện Dị Giới
Gần gũi như thế, mường tượng như chỉ mới là hôm qua. Song lại xa xăm nhường này, tất thảy đều biến mất chẳng chút tăm hơi.
“Không có Tùng Sam ở đây thì trọng trách thiết kế trang phục thời thượng phải đặt trên vai nữ thần rồi”
Ông Vương vọt qua pha một gói cà phê hòa tan: “Thưởng cho Đường Thi này! Đừng có nghỉ việc, cà phê uống liền đều là của cô hết!”
Nếu đến cả Đường Thi cũng bỏ đi thì chắc là cả cái phòng làm việc này chẳng cáng đáng nổi tốn thất lớn như thế đâu nhỉ? Đường Thi cười cười nhận lấy cốc cà phê của ông Vương: “Thần tuân chỉ!”
Fanpage của văn phòng đã lâu rồi không được cập nhật bài mới, hôm nay Tiểu Nguyệt Lượng đăng tải một cái tin vắn: Ngày thứ bảy không thấy Sam Sam, nhớ anh ấy quá “Anh đẹp trai Sam Sam thuộc hàng top của phòng làm việc “Hình