"Những lời này đối với tôi mà nói." Đường Thi ngừng lại một chút: “Đã không còn một chút tác dụng nào nữa rồi. Bạc Dạ, nếu như anh nói anh có thể điều tra ra sau lưng tôi là ai đang thêm dầu vào lửa, thì hãy đem vật chứng ra đây đi, tôi không ngốc đến mức tha thứ cho người đàn ông đã từng khiến tôi phải vào tù đâu."
Đường Thi nói xong liền quay lưng dắt Đường Duy đi, Bạc Dạ đứng đó, đôi đồng tử tối tăm, ánh mắt càng ngày càng nặng trĩu.
Đường Thi nghĩ đây chỉ như một bài hát trong cuộc sống bình thường, nhưng không ngờ ngày hôm sau tin tức đã bắt đầu được lan truyền, Bạc Dạ ở Hải Thành đón chào mùa xuân thứ hai”.
Bạc Dạ lại muốn kết hôn? Đối tượng kết hôn của anh ta là ai?
Khi Bạc Dạ biết được tin này, anh đang họp, hội trường nhao nhao lên, là ai đã lan truyền tin tức như này?
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Sau đó qua tìm hiểu, mới phát hiện lại chính là bà của mình.
Không những công bố tin của An Mật ra, mà còn thừa nhận rằng còn đang mang đứa con của nhà họ, còn nói trước đây là Bạc Dạ đối đãi không tốt với cô, giờ đây muốn cưới cô về nhà.
Coi như là để bù đắp những tháng ngày lưu lạc một mình bên ngoài của cô.
Nhưng Bạc Dạ lại hoàn toàn không đồng ý, tối hôm đó vừa tan ca là anh lập tức về nhà, đã nhìn thấy bà Bạc đưa Bạc Nhan và An Mật dọn về Nhà họ Bạc ở, anh tỏ ra lạnh nhạt, thật ép người quá đáng, anh như phát điên lên: “Bà. Bà đang làm gì vậy?”
Bà bình tĩnh cười lạnh: “Mấy năm trước chẳng phải cháu yêu An Mật đến chết đi sống lại sao? Sao thế, giờ cưới người ta mà cũng không chịu sao?”
“Bà à.” Bạc Dạ nhìn biểu cảm của An Mật và Bạc Nhan, chỉ cảm thấy có sự phiền phức không biết từ đầu ập tới: “Bà có thể để chuyện này cho con tự giải quyết được không?”
"Bạc Nhan là cháu của tôi, cũng có huyết thống với tôi, việc này sao tôi không quản được chứ? Bà nói cho con biết, mấy ngày này sẽ đi đăng kí kết hôn và làm giấy chứng hôn, đừng tưởng rằng mấy năm nay con độc thân là đang muốn đợi ai, chẳng phải là đợi Đường Thi sao!"
Đứa con gái vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo đó, bà nhìn là đã thấy tức, từng ngồi tù rồi mà vẫn không chịu yên phận!
Bạc Dạ tức giận: "Đường Thi cũng sinh cho cháu một đứa con đó, sao bà không dẫn cô ấy về nhà mình đi."
“Con tưởng bà không biết cháu đang nghĩ gì sao?”
Bà Bạc càng tức giận: “Người phụ nữ trước kia đã từng bị Nhà họ Bạc đuổi ra khỏi nhà giờ vẫn còn muốn quay lại? Vậy chẳng phải đang tự vả vào mặt Nhà họ Bạc này sao?”
Bạc Dạ không nói gì, nhìn bà nội mình, hai tay buông thống bên người nắm thành nắm đấm, sau đó anh quay đầu nhìn An Mật, đôi mày chau lại: "Là em bảo bà tung tin này ra đấy à?"
"Con trách nó làm gì?”
Bà trở nên sốt ruột: “Con người ta khổ cực nuôi nấng con cháu lớn đến từng này, con dùng thái độ đó để báo đáp đấy à?" Bạc Dạ cảm thấy trong đầu anh bây giờ toàn một mớ hỗn độn, việc bên này còn chưa giải quyết xong, bên này bà còn ép hôn, vì thế có chút tin tức gì đều lập tức bị chú ý, mọi người đều đang điều tra, quan tâm xem cô gái An Mật đột nhiên xuất hiện kia rốt cuộc là người như thế nào, tại sao có thể lọt vào: mắt xanh nhà Nhà họ Bạc được chứ. Bà nhìn sắc mặt của Bạc Dạ, lớn tiếng quát: “Sao, không vừa ý à?" "Bà à, con đã là người trưởng thành rồi, có những việc bà để con tự giải quyết là được rồi..."
"Giải quyết giải quyết!” Bà tức giận đập gậy trên tay: "Bà thấy con đang bị cô ả Đường Thi đó làm mờ mắt thì có, cháu cứ mở miệng là nói không yêu nó, vậy sao bây giờ bảo cháu cưới An Mật lại không chịu? An Mật có chỗ nào không tốt sao? Sau khi ly hôn cháu đã độc thân bao lâu rồi, cháu đã từng nghĩ cho Nhà họ Bạc này một lần nào chưa!”
Bạc Dạ sau khi nghe những lời bà nói đột nhiên trong phút chốc không thể nói được lời nào để phản bác lại, cuối cùng chỉ có thể quay người đi ra ngoài.
"Đứng lại!" Bà đứng một chỗ quát