An Mật liền cởi cái túi trên tay treo trên xe lăn như muốn lấy lòng, là một hộp cơm, An Mật nói: “Em bỏ chút thời gian làm cơm cho anh nè.”
Em làm cho anh, anh mau đến nếm thử.
Bạc Dạ nhìn vẻ mặt tràn đầy vui vẻ của An Mật, không hiểu sao Bạc Dạ lại cảm thấy chướng mắt. Loại thay đổi này rốt cuộc bắt đầu từ lúc nào chứ?
Lúc này đối mặt với An Mật, nhưng trong đầu anh là hiện lên khuôn mặt của Đường Thi.
Bạc Dạ không nói chuyện, Lâm Từ lấy bữa trưa mà An Mật làm cho anh, tiện thể cởi ra.
An Mật làm cơm chiên hải sản trải ở tầng một, tầng hai là đồ ăn kèm đa dạng có các loại thức ăn, dùng rau xà lách lót. Phần nhỏ là thăn bò tiêu đen và bông cải xanh và cà chua bi thái mỏng, nguyên liệu tươi ngon, thịt và rau vừa vặn, nhìn khá ngon miệng.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Nhưng Bạc Dạ vẫn bất động nhìn hộp cơm, rơi vào trầm tư. Dường như Đường Thi cũng đã từng đưa cơm hộp cho anh một lần, nhưng lúc đó anh chán ghét đến mức ngay cả mở cũng không có mở ra, Liền trực tiếp đem nó ngủ vào thùng rác.
Hiện tại anh lại đi quý trọng thời gian lúc ấy, những thứ đó... đã sóm mất đi. Ánh Mật nhận thấy được Bạc Dạ sững sờ, nhỏ giọng kêu một cầu: "Anh Da, anh có chuyện gì vậy?"
Bạc Da phục hồi lại tinh thần, ngẩng đầu lên chí nhẹ giọng nói: "Cảm on."
An Mật nhận được một câu cảm ơn của Bạc Dạ, cũng hiểu vô cùng ngọt ngào, giống như là nấu cơm cho chồng của mình, cô ta cười đến mức ánh mất húp lại.
Đứng lên. Sau này em mỗi ngày đều nấu com cho anh ăn.
Không cần
Bạc Dạ rất nhanh chóng tiếp đáp lại lời của các "Quá mệt mỏi, với lại anh cũng không thích có người làm cơm trưa cho anh."
Nụ cười của Anh Mật cứng đờ.
Không thích?
Như thế nào lại không thích?
Bạc Dạ nhìn vẻ mặt của cô ấy, Lâm Từ vội wàng đi ra giảng hòa “Cậu Bạc đã ăn trước rồi nên. có thể no rồi, cô An Mật lần sau không cần phải bỏ phí tâm tu mà đưa đến đây như vậy."
Đối mắt An Mật đỏ lên: “Anh Dạ, anh là chẽ em phiền phức sao?"
Lâm Từ ở bên cạnh cũng không nhìn được nữa, nước mắt của người phụ nữ này như thế nào tựa như cái van vòi nước nói đến là đến!
Bạc Da cũng là không ngờ An Mật hơi tí đã túi thân như thế này, chi có thế ấn mi tâm: “Gần đây, anh bận giải quyết công việc, vi vậy tính cách có chút nóng này không tốt."
Anh khéo léo hòa hoãn bầu không khí,
Nhưng An Mật không bỏ theo đuổi tận cùng: "Có phải lúc trước sự thật về Đường Thi được phơi bày, vì vậy cho nên anh cũng có ý kiến với em?"
Bạc Dạ còn không có kịp mở miệng nói cái gì, An Mật liền chuyến xe lăn tiến lên: "Anh Da, em là bởi vi ai phải chịu kết cục này? Anh biết không Đường Thi đích thực đã được phơi bày, em cũng là nạn nhân, anh không nghĩ tới sao? em là nạn nhân của bạo lực internet, bọn họ ở trên mạng chửi em thậm tệ, em có đánh lại được sao!
Đúng là em không có đứng ra thay Đường Thi làm sáng tỏ, thực là đáng trách. Em thì sao! Nhưng mà lúc ấy cũng chịu uy hiếm của An Như, tính mạng của em không được tính là mạng sao?"
Bạc Dạ im lặng không nói.
"Anh cũng bị mắng, tại sao anh không thể hiểu em? Tất cả mọi người đều nói là chủng ta đúng đúng là cầu nam nữ, anh biết trong lòng em có bao nhiêu khổ sở không? Đều như vậy, anh còn muốn bày cho em xem cái vẻ mặt này!" An Mật như thể phát điên: "Em biển thành như
thế này đều là bởi vì ai! Anh hiện tại đối với Đường Thì
nhớ mãi không quên, em tính là cái gì!" Bạc Dạ không hiểu được mà nở nụ cười: “Em oan ức à?"
An Mật sửng sốt khóc.
Bạc Dã càng cười điên cuồng: “An Mật, nếu như em bị oan ức, trước đây cũng đừng tự cho là thông minh mà hại Đường Thi."
Người đàn ông nhìn vẻ mặt của An Mật: “Em bỏ suy nghĩ đấy đi, anh giữ em ở lại bên người, bởi vì anh