Đường Duy bắt đầu mong chờ thân phận mới của họ. Bạc Dạ xoa đầu cậu bé: “Hậu trường của mẹ con con..."
Còn có ba. Nhưng anh không nói lời này, có lẽ nói ra cũng sẽ chỉ bị khinh thường mà thôi. Anh đã đến quá muộn, muộn đến mức không có tư cách hứa hẹn.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Biết tin tức này, Đường Duy vẫn rất kích động. Đường Thi phát hiện hình như hai cha con đang bàn chuyện gì đó, bèn tò mò hỏi: “Hai người đang nói chuyện gì vậy?"
Hai cha con cứng đờ như bị bắt quả tang, chậm rãi quay đầu lại, vẻ mặt lúc đánh trống lảng giống hệt nhau: “Không... Không có gì đâu.”
Đường Thi nhìn chằm chằm Đường Duy: “Ánh mắt của con có vẻ chột dạ.”
“Làm... Làm gì có!” Đường Duy ưỡn ngực như để chứng minh, sau đó chỉ vào Bạc Dạ: “Con... Con đang giúp mẹ răn dạy cậu Dạ mà!"
Giúp cô răn dạy Bạc Dạ? Đường Thi bật cười: "Con giúp mẹ làm gì?”
“Ai... Ai bảo từ đầu ông ấy không hiểu mẹ, đối xử tệ bạc với mẹ. Con đang mằng ông ấy cho mẹ!" Đường Duy nhìn bên cạnh, rõ ràng là chột dạ: “Đúng không, cậu Bạc?"
Bạc Dạ bị lôi ra chân đạn ban đầu còn chưa kịp hoàn hồn, vừa tỉnh táo lại cũng gượng gạo nói: “Đúng. mång hay lắm, mắng giỏi lắm!"
Hai cha con này chắc chắn là có bí mật gì đó.
Khương Thích nhìn Đường Thi mấy lần, sau đó nói: "Tớ thấy con trai cậu càng ngày càng thân thiết
với chồng cũ của cậu đấy.” Đường Thi cau mày: “Không đâu. Duy Duy có chừng có mực.
"Cậu phải cẩn thận một chút, coi chừng đây là thủ đoạn mới lừa gạt con trai của Bạc Dạ." Khương Thích thủ thỉ bên tai Đường Thi: "Cậu canh chừng Đường Duy đi, đừng cho thằng bé tiếp xúc