Một tuần sau, tạp chí thời trang mà Đường Thi tham dự được bày bán, gây chấn động cả thành phố, cả giới thời trang điều điên cuồng, điện thoại văn phòng của Vưu Kim và Khắc Lý Tư liên tục đổ chuông, điên cuồng hỏi lai lịch của cô gái đó là gì.
Cô ấy là Đường Thi, tên tiếng anh là Dawn, đã từng là đồng nghiệp của mọi người, một nhà thiết kế thiên tài. Bây giờ cô ấy chỉ tùy tiện đi dạo trong giới thời trang mà cũng đã trở thành trụ cột trong giới.
Khả năng nhận thức sâu sắc cùng với khí chất thời trang lạnh lùng tối giản khiến cô trở thành người mẫu nổi tiếng nhất, trong khoảng thời gian ngắn, vô số lời mời trình diễn đều ập đến. Nhưng người ta rất lạnh lùng, chỉ nói hai chữ: Không nhận.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Cô vốn không định debut, chụp tạp chí chẳng qua là vì có quan hệ tốt với nhóm Khương Thích và Vưu Kim. Họ giúp đỡ cô, tin tưởng cô, cho nên cô sẵn sàng gia nhập vào quay chụp trang bìa lần này. Còn người khác, không có quan hệ gì nên đều bó tay.
Mọi người tặc lưỡi vì sự lạnh lùng của Đường Thi, thậm chí còn có kẻ đồn rằng bởi vì Đường Thi sợ, sợ đổi một công ty khác thì khả năng làm mẫu thực sự của cô sẽ bị bại lộ, chẳng qua là thợ nhiếp ảnh của công ty Vưu Kim và Khắc Lý Tư trình độ cao nên mới có thể chụp ảnh Đường Thi đẹp đến thế.
Song Đường Thi lại không bận tâm chuyện này, vẫn sống cuộc sống của mình, mặc cho tin đồn bay đầy trời, cô vẫn bất động như núi, yên phận nhận đơn hàng làm thiết kế. Khương Thích rất thích trạng thái này của cô, cảm giác cô đã đạt được cuộc sống như mong muốn. Sau khi Bạc Dạ làm sáng tỏ mọi chuyện, áp lực trên người Đường Thi trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều. Lại thêm bà Bạc quấy rối trong bệnh viện một trận, Bạc Dạ đã hoàn toàn trở mặt với người nhà, đến nay họ sẽ không tùy tiện tới đây quấy rầy cuộc sống của Đường Thi. Nhìn nụ cười trên mặt Đường Thi, Khương Thích hy vọng ám ảnh tâm lý của Đường Thi có thể giảm bớt phần nào.
"Bảo bối à, em biết người ngoài nói em như thế nào không? Nói em thần bí khó lường!” Hôm đó Khắc Lý Tư gọi điện thoại cho Đường Thi: "Tôi muốn trở về làm việc ở công ty con trong nước, vậy thì có thể ở bên em.”
Đường Thi nói: “Chẳng lẽ anh không cần chức vị ở tổng công ty?”
"Chỉ là treo tên thôi, sau đó chuyển đến công ty con.” Khắc Lý Tư cười gõ bàn phí: “Em nói làm thế được không?”
"Đều được mà, chỉ cần anh có thể quen với cuộc sống trong nước thì anh cứ tới đây đi.” Đường Thì nhìn Đường Duy đang ngồi trên giường chơi game: "Ở nhà của tôi đi. Dù sao nhà tôi vẫn còn phòng trống.”
“Ừ.” Khắc Lý Tư lập tức đồng ý: “Vậy thì để tôi nộp đơn cho công ty, chờ tôi về nước tìm các em nhé!”
“Okie ” Đường Thi hôn gió, Khắc Lý Tư cười run cả người, ánh mắt híp lại: “Sao em lại đáng yêu đến thế? Thật không muốn nhường em cho mấy gã đàn ông khác!”
"Vâng vâng vâng, cả thiên hạ này chỉ có mình anh là đàn ông tốt thôi." Đường Thi cười trêu ghẹo: "Tiếc rằng tôi không thích tuýp người như anh.”
"Tôi còn không thích tuýp người như em đâu." Khắc Lý Tư trề môi: “Tôi thích đàn ông, càng đẹp trai càng tốt.”
Đường Thi búng ngón tay: “Vậy thì anh ngủ Bạc Dạ, Tô Kỳ với Phó Mộ Chung đi, trả thù cho tôi, dù sao họ cũng đều rất đẹp trai.”
Khắc Lý Tư nhất thời im lặng: "Tôi coi em là bạn thân, em lại coi tôi là công cụ trả thù."
Nói xong, hai người cùng bật cười. Đường Duy nghi hoặc ngẩng đầu, nhưng khi thấy nụ cười từ tận đáy