Bạc Dạ nắm chặt tay. Anh biết Khắc Lý Tư là em trai của Vưu Kim, nhưng anh là người trong giới kinh doanh, chỉ hợp tác với các tai to mặt lớn trong giới thời gian chứ không am hiểu nội tình bên trong, thế nên anh cho rằng Khắc Lý Tư theo đuổi Đường Thi nên mới làm đến mức này, sắc mặt lập tức thay đổi.
Lâm Từ lưỡng lự: “Cậu Dạ, hay là... Hay là chúng ta tìm công ty của họ, thăm dò thử xem?”
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Bạc Dạ không lên tiếng Anh ghen ty sắp điên lên rồi. Nhưng anh không có tư cách làm thế. Thật lâu sau, anh mới khàn giọng nói: “Không cần. Chú ý Khắc Lý Tư cho tôi, đừng để anh ta quá gần gũi với Đường Thi."
"Vang." Lâm Từ nhẹ giọng nói: "Cậu Dạ, anh cũng đừng quá bận tâm, lúc trước tôi đã nói rồi, lỡ như... họ chỉ là bạn thân thì sao?”
Bạc Dạ cảm thấy lời an ủi này nghe càng châm chọc hơn. Trước kia trong lòng Đường Thi chỉ có mình, anh đã làm gì? Bây giờ chẳng phải xứng đáng sao? Tôi biết đúng mực." Trong đầu anh hiện lên vô số suy nghĩ, cuối cùng nói câu này. Anh không thể giống như trước kia, chỉ vì tình yêu của mình mà ích kỷ xông vào cuộc sống của cô ấy.
Lâm Từ biết suy nghĩ của Bạc Dạ, nhưng cậu ta cũng bất lực. Thì ra yêu một người mà không thế với tới lại đau khổ đến thế.
Tối hôm đó Đường Thi về nhà, nhận được một cuộc điện thoại bí ẩn.
"Cô là Đường Thi đúng không? Cô thấy bài báo kia thế nào?" Giọng nói của người kia rất khàn khàn, Đường Duy nghe mà cau mày: "Ai vậy?"
Đường Thi cúp máy: “Số điện thoại lạ.
"Gọi cho mẹ làm gì?" Đường Duy nhìn chằm chằm số điện thoại đó: "Mẹ, chẳng lẽ mẹ bị chụp ảnh không