Đường Thi thầm nói người gia đình này sao lại nhiệt tình như vậy, còn chưa kịp mở miệng nói cái gì, đã nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai lạnh lùng đi ra từ trong đám người, vươn tay với cô: “Lần đầu gặp mặt, xin chào."
Đường Thi lúng túng bắt tay anh ta: “Xin chào xin chào..."
Mẹ của Hàn Nhượng lại nói: "Ai nha, con trai của cháu cũng thật đẹp trai, nhìn giống ba của nó hả cháu?"
Đường Thi cười cười: “Đúng vậy, rất giống ba của nó."
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
"Thật không tệ, cháu cũng có phúc khí" Mẹ của Hàn Nhượng trực tiếp coi Khương Thích và Đường Thi thành người nhà mình, khen Đường Duy không dứt miệng: “Hàn Nhượng à, chừng nào thì con và Thích Thích cũng sinh một đứa cháu đáng yêu như vậy?"
Sắc mặt Khương Thích đỏ bừng, từ trước tới bây giờ chưa lần nào ngại ngùng lúng túng đến như vậy. Người nhà của Hàn Nhượng vừa thân thiết lại ân cần, giống một gia định thật sự đoàn kết, xưa nay cũng không khinh thường ai. Thành viên gia đình đều ngang hàng, cảm giác được người ta tôn trọng như vậy, làm cho Khương Thích cảm động sâu sắc trong lòng.
Sau đó, trước khi mẹ của Hàn Nhượng rời đi, lại đi đến nhét một tấm thẻ vào túi Khương Thích, len lén nói: "Dì đưa cho con, cứ coi như tiền tiêu vặt mà dùng, mật mã chính là sáu số không, cứ tùy tiện cà!"
Khương Thích lập tức móc ra: "Dì, cháu không thể nhận cái này, thật sự! Quá đắt đỏ rồi ạ!"
Mẹ của Hàn Nhượng đứng một bên cười, dùng sức nhét vào trong túi cô ấy: "Ai nha, trong nhà dì cũng không thiếu chút tiền này, con đối xử tốt với Hàn Nhượng như vậy, chút tiền ấy sao có thể đủ chứ. Dì còn chờ hai đứa con kết hôn đây, cố gắng bảo vệ chính mình, Hàn Nhượng có làm gì không đúng thì cứ tới nói với dì ngay!"
"Đúng vậy, Thích Thích, em đừng khách khí với tụi chị." Chị của Hàn Nhượng Hàn Oản nói: "Cái mạng này của em chị đều là nhờ sự bảo vệ của em mới giữ được, tụi chị sớm đã coi em như người nhà mình, Hàn Nhượng dám ức hiếp em, chị sẽ giúp em đánh nó!" Một đống người đứng về phía Khương Thích, Hàn Nhượng thật sự như đã làm chuyện xấu, không một người ủng hộ anh ta. Anh ta chỉ chỉ chính mình, nói với Đường Thi: “Cô xem tôi có giống nhặt được trong đống rác không?"
Đường Thi phì một tiếng bật cười, anh hai Hàn Thâm đứng bên cạnh cũng nói: "Đúng là nhặt từ trong đống rác lên thật."
Sau khi người nhà của Hàn Nhượng ra cửa, Khương Thích mới thở phào nhẹ nhõm, mệt mỏi ngồi phịch trên ghế sa lon, trong tay còn cầm thẻ ngân hàng mà mẹ của Hàn Nhượng ép nhét cho cô ấy: "Người nhà của anh sao lại nhiệt tình như vậy?"
"Hù em sợ rồi sao?" Hàn Nhượng mỉm cười: "Ngại quá, bọn họ vẫn rất chờ mong anh kiếm được một người bạn gái, còn gấp gáp hơn cả anh... Cho nên..." Hơn nữa Khương Thích giúp Hàn Nhượng chắn một dao, làm người nhà của Hàn Nhượng cảm động đến nước mắt nước mũi chảy dài, nói cái gì cũng phải mang người con gái tốt này về nhà họ Hàn, không thể để người bên ngoài giành mất được! "Mẹ anh đưa cho em thì em cứ nhận đi." Hàn Nhượng ngồi xuống một bên sờ sờ đầu của Khương Thích: "Em chịu đi ra gặp người nhà của anh, anh rất vui vẻ."
Khương Thích tựa đầu vào bả vai anh ta, ấp úng nói: "Hai ta không phải... Đang yêu đương sao, em đương nhiên phải ra... Bằng không sẽ làm anh mất mặt đến mức nào."
"Ở trong mắt anh, điều này giống như em đã tiếp nhận toàn bộ con người anh vậy." Hàn Nhượng nâng mặt của Khương Thích lên, nhẹ giọng mà hỏi: "Anh có thể hôn em không?"
Khương Thích siết chặt ngón tay, mặt đã ngại ngùng đến đỏ bừng, người đẹp xấu hổ cũng rung động lòng người, cái cổ của Hàn Nhượng cao thấp giật giật, không đợi cô ấy trả lời đã trực tiếp hôn lên.
Đây là lần đầu tiên anh ta hôn cô, bản thân anh ta cũng có chút khẩn trương mà run rẩy, nhưng mà Khương Thích không đẩy ra.
Đôi mắt Hàn Nhượng đều là mừng rỡ, sau đó vươn tay đè lại ót của cô ấy, hai người hôn môi ở phòng khách, Đường Thi và Đường Duy nhìn nhau một cái, cười trộm trở lại phòng của mình, sau đó thì ngồi xuống trên giường.
"Con cảm thấy anh Hàn Nhượng thế nào?" Đường Thi hỏi cái nhìn của Đường Duy.
"Tốt vô cùng." Đường Duy gật gật đầu: “Nhìn ra được gia đình của anh ấy có giáo dục rất tốt, cho nên tính cách mới tươi sáng như vậy. Hơn nữa người của gia đình anh ấy đều rất có tốt chất, không có sự thái độ khinh thường ngạo mạn như những nhà giàu khác."
Quả