Buổi chiều hôm nay có một cuộc họp cổ đông cần tham dự, Đường Thi cầm văn kiện về đến văn phòng, Lâm Từ lập tức đi đến: “Tiểu Vương đã đưa lịch trình tuần này cho cô chưa?"
"Đưa rồi." Đường Thi nhìn thoáng qua: “Ngày kia phải tham dự một tiệc tối từ thiện ở Úc, anh đã chọn được người thích hợp chưa?"
“Tôi..." Lâm Từ hơi do dự: “Hiện tại công ty không có bạn nam có đủ thân phận và địa vị để đi cùng cô."
"Ngoài công ty thì sao?" Đường Thi xoa mi tâm, động tác này từng là thói quen của Bạc Dạ: "Tùng Sam? Không, có lẽ anh ta vội trông coi Tùng Lâm với ba mình, ông Vương và Lục Khủng Long đều muốn tiếp tục thiết kế trò chơi, Khắc Lý Tư và Vưu Kim đều không có thời gian..."
Lâm Từ yên lặng nói: “Vậy... Vậy thì Diệp Kinh
Đường?"
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Đường Thi trừng lớn mắt hạnh: “Anh ta? Anh ta thì thôi đi, tôi sợ tôi với anh ta lại cãi nhau."
Lâm Từ nghĩ lại thấy cũng đúng, hơn nữa Khương Thích và Hàn Nhượng đang sống vui vẻ như vậy, nếu Diệp Kinh Đường đến đây, chẳng may ảnh hưởng đến hai người họ, vậy chẳng phải mấy nhiều hơn được?
“Vậy... Tô Kỳ?"
Lâm Từ nói ra một cái tên: “Tôi thử hẹn cậu Tô Kỳ giúp cô, có lẽ lần này anh ta có rảnh."
Tô Kỳ thật sự đối xử rất tốt với Đường Thi, hiện tại gần như khắp thiên hạ đều biết chuyện này.
Nghe nói cậu Tô Kỳ đang theo đuổi nữ chủ nhân của Bạc Thị chưa!
Đã biết lâu rồi, thường xuyên đến tặng đồ ăn, còn giúp cô ta giữ thể diện, chỉ sợ cô ta ở nhà họ Bạc chịu thiệt thòi, ai dám khinh thường Đường Thi, Tô Kỳ chính là người đầu tiên bước ra xử lý!
Vậy... Vậy cậu Bạc phải làm sao bây giờ?
Không biết nữa, nghe nói đã rất lâu không có tin tức... A... Không phải đã xảy ra chuyện rồi chứ?
Đường Thi thở dài, suy nghĩ một hồi: “Không sao cả, để tôi tự đi hỏi anh ấy."
Lâm Tư liếc nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Đường Thi, nhưng là chỉ trong vài giây, người phụ nữ này lại nhanh chóng phục hồi tinh thần, như là sự mệt mỏi vừa rồi chỉ là ảo giác.
"Cô Đường, cô có muốn nghỉ ngơi vài ngày hay không..." Thay phiên nhau làm việc như vậy là một việc rất tốn sức lực đối với Đường Thi, cho dù cô có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể cầm cự được.
Đường Thi lắc đầu: “Không sao cả." Cô vẫn còn có Đường Duy mà.
Giờ này khắc này, Đường Duy cũng vừa lúc đi ra khỏi văn phòng, R7CKY bên cạnh liền đút hai tay vào túi quần: “Vừa rồi lúc ông chủ kia nhìn thấy em đã cười nhạo em đấy."
"Ha. Cuối cùng còn không phải ngoan ngoãn cho em năm điểm lợi nhuận à." Đường Duy nở một nụ cười lạnh giống Bạc Dạ như đúc, thời gian dần trôi đi, khuôn mặt lạnh lùng này của cậu càng ngày càng giống ba: "Đúng rồi, ngày kia mẹ em phải đi Úc à?"
"Đúng vậy, em có đi cùng cô ấy không?"
"Có, em không yên tâm để mẹ đi một mình." Đường Duy nhìn R7CKY: "Trong nước có chuyện gì thì đành nhờ thầy và anh Ventus vậy."
"Không vấn đề, hai người chỉ đi có hai ngày mà thôi." R7CKY ngồi xổm xuống kéo khuôn mặt nhỏ nhắn của học trò cưng của mình: "Haizz, lâu rồi thầy chưa thấy em nở nụ cười ngọt ngào nữa."
Đường Duy đứng ở nơi đó, mặt không chút thay đổi: “Không có chuyện gì thì cười hì hì làm gì?" "." R7CKY lập tức nâng tay chống trán mình: “Em xong rồi, em càng ngày càng giống Bạc Dạ."
"Em không phủ nhận điều này." Đường Duy mặc tây trang cỡ nhỏ đi vào văn phòng tổng giám đốc: "Cười cần phải trả giá đắt, chúng em, không có tư cách."
Ventus và R7CKY liếc nhau, đều tự thở dài.
Đường Duy bé nhỏ, đến khi nào em mới có thể vô ưu vô lo như những đứa trẻ khác đây?
“Tìm tôi tham dự tiệc tối?" Tô Kỳ nhận được điện thoại của Đường Thi thì cười, ngón tay quay bút: "Được