Sau đó Đường Duy không còn đi làm phiền Bạc Dạ nữa, có lẽ có thể ngồi cùng anh trên một chuyến bay đã là một duyên phận kỳ diệu, cậu nhóc giấu trong lòng mình tâm trạng vừa lo lắng vừa kích động đợi tới khi máy bay hạ cánh xuống đất, sau đó như thường lệ thì Bạc Dạ đội mũ và đeo khẩu trang lên đi theo sau lưng bọn họ ra khỏi lối đi VIP, bởi vì anh che chắn mình quá kín nên dẫn tới nhiều người nghĩ đây là ngôi sao nào đó lén trở về nước, còn đi dọc theo sau lưng anh chụp hình lén.
Bên cạnh Bạc Dạ còn đi theo một người đàn ông với mái đầu cá biệt nhét hết vào trong mũ nồi, Đường Duy nhìn qua liền biết đây là người đàn ông tóc trắng đứng bên cạnh Bạc Dạ trước đó, có lẽ sợ mái đầu bạc trắng kia kích thích tới mọi người qua đường nên mới cố gắng che giấu như vậy.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Chính việc này nên dẫn tới từ trên xuống dưới cả người của họ đều trông rất thần bí kín kẽ, thậm chí còn không chừa ra một kẽ hở nào, nếu người không biết thì đúng là tưởng họ sẽ là nhân vật của công chúng, chỉ có Đường Duy nhìn bóng dáng của họ lại câu môi nở nụ cười một mình.
Thật may, cho dù bây giờ họ còn chưa nhận nhau, nhưng có thể ở chung với họ trong cùng một trường hợp, còn ở khoảng cách và hít chung một bầu không khí như vậy nữa.
Có lẽ sự thật sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra, mà công việc của cậu chỉ có thể là chờ đợi mà thôi.
Trên đường trở về, Bạc Dạ nhìn Lâm Từ lái xe tới đón Đường Thi và Đường Duy, sau đó Tô Kỳ cũng nhảy theo lên xe thì sửng sốt và không nhịn được tức giận tới mức nói chuyện cũng không lưu loát, ở bãi đỗ xe dưới đất, hai mắt trừng trừng nhìn vào chiếc xe kia thật lâu, bên cạnh Bạch Việt cũng cười hỏi: "Làm gì vậy?" “Ghen, nhìn không ra hả?” Sắc mặt Bạc Dạ không tốt, từ đằng xa đi lại đây, Giang Lăng vẫy vẫy tay với bọn họ: “Ôi, cuối cùng cũng tới rồi hả?" "Sao lại có tư thế như vậy chứ."
Bạc Dạ thấy Giang Lăng đến gần thì nói: “Một người còn chưa tính, giờ còn đến tay không. Tôi và Bạch Việt cả giờ đồng hồ rồi vậy mà cũng không chuẩn bị nghi thức chào đón