Tác phong làm việc của Khương Thích quả nhiên là tốc chiến tốc thắng, ngày hôm sau Đường Thi mới vừa tỉnh ngủ, Khương Thích đã xông tới cửa, lay cô một hồi cô vẫn chưa tỉnh táo hẳn thì cô ấy trực tiếp giật cả người Đường Thi dậy. Đúng vậy, chính là giật đó. "Cậu..cậu làm gì vậy?" Đường Thi vuốt mắt: “Tớ mới vừa tỉnh ngủ thôi mà..."
Khương Thích nói: “Hàn Thâm đến đây rồi."
Đường Thi đang ngáp giữa chừng, một nửa còn lại thì bị sợ tới mức nghẹn ngược về trong bụng, lập tức hoàn toàn không còn buồn ngủ, cô mở to hai mắt nhìn, hỏi: “Cậu nói cái gì?" "Không đùa với cậu đâu." Khương Thích nói: “Hàn Thâm vừa đến đây, đang ngồi chờ cậu trong phòng khách kia kìa!"
Đường Thi thầm nói sao tốc độ của cô ấy lại nhanh như vậy, đêm qua nói phải giới thiệu bạn trai cho cô, ngày hôm sau ngủ một giấc tỉnh dậy thật sự tìm ra một người rồi kêu người đó chờ ở phòng khách, cái này cũng quá khoa trương rồi đó bà mối Khương Thích à!
Nhưng mà không chờ Đường Thi nghĩ nhiều, Khương Thích đã đỡ cô đi vào phòng tắm: “Mau mau sửa sang hình tượng của mình một chút, một hồi nữa đánh răng rửa mặt xong thì đi ra nhé." "Hôm nay tôi không thể đi ra ngoài chơi với Hàn Thâm được." Đường Thi cau mày: “Tớ phải đến công ty làm cho xong thủ tục từ chức nữa này." "Để Hàn Thâm cùng cậu đi đến công ty là được rồi."
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Khương Thích cũng không ngẩng đầu mà tung ra một câu: “Dù sao cũng là đi từ chức, không bằng để một người đàn ông cùng đi với cậu, coi như hòa nhau một chút. Hơn nữa, tớ cảm thấy cậu đi từ chức một mình, phỏng chừng có một đống người đứng bên cạnh nói này nói kia, nếu có người đi theo cậu, sẽ khá hơn một chút đấy."
Hơn nữa nếu người này còn là cậu cả Hàn Thâm của nhà họ Hàn thì càng tốt.
Cũng đầy đủ gây nên tác dụng kinh sợ rồi đó chứ.
Đường Thi muốn từ chối, nhưng Khương Thích cũng đã giúp cô nghĩ ra đối sách tiếp theo, thật sự không có biện pháp nào, cô chỉ có thể đồng ý với ý tưởng của Khương Thích, sau đó tốn hai mươi phút để thay đổi quần áo, cuối cùng thậm chí không kịp trang điểm, bởi vì sợ Hàn Thâm ngồi trong phòng khách chờ sốt ruột, cô vội vàng thay đổi một bộ quần áo thoải mái để đi ra ngoài.
Hàn Thâm đang ngồi trên ghế sa lon trong phòng khách, thấy Đường Thi đi ra, còn hơi có chút ngoài ý muốn: “Ngại quá, tùy tiện quấy rầy em. Em trai tôi họ bảo tôi hôm nay đến đây cùng cô đi đến công ty từ chức... "
Nghe thấy cách nói này của Hàn Thâm, Đường Thi mới biết được, thì ra cô quỷ nhỏ Khương Thích này đã sớm lên kế hoạch bảo Hàn Thâm theo cô đi đến công ty để làm thủ tục từ chức rồi!
Vừa lúc, vậy thì cùng nhau đi đi, cây ngay không sợ chết đứng, cũng không có gì phải né tránh cả.
Đường Thi và Hàn Thâm tùy tiện một ít điểm tâm Hàn Nhượng làm ở nhà rồi ra cửa, Hàn Thâm có lái xe tới, cũng rất lịch sự mà kéo cửa xe ra cho Đường Thi. Sau khi leo lên xe, Đường Thi tự động cột chắc dây an toàn, tiếp theo thì báo địa chỉ công ty cho Hàn Thâm biết.
Tùng Sam đứng bên cửa sổ sát đất trên lầu, nhìn thấy Đường Thi và Hàn Thâm rời đi, ánh mắt không hiểu sao lại thâm trầm đi, dày đặc như một đoàn sương mù.
Bên ngoài có người gõ cửa, Tùng Sam đi ra mở cửa, phát hiện là Hàn Nhượng bưng một mâm mì ống Italy tiến vào, sau đó đặt lên cái bàn nhỏ bên cạnh Tùng Sam. Gần đây Tùng Sam thường xuyên ở cùng bọn họ, giúp chuyện của Tùng Lâm xong thì sẽ trở lại, phòng này tự nhiên cũng đã thành phòng của Tùng Sam.
Hàn Nhượng vừa mở nắp một lọ số đa cho anh ta, vừa nói: “Đêm qua anh trở về cũng không ăn cơm chiều đúng không?"
Tùng Sam nói: “Ừm."
Đêm hôm đó trở về, biết Đường Thi vừa tan ca đã bị đám người Mã Kiến mang đi ăn cơm uống rượu, anh ta cũng không còn tâm tình ăn cơm tối nữa, anh ta vẫn chờ, chờ Đường Thi nửa đêm trở về, trên người toàn là mùi rượu, còn mang về tin tức gây kinh ngạc là Bạc Dạ không chết.
Hàn Nhượng dùng ánh mắt phức tạp nhìn vào Tùng Sam, sau đó đóng cửa lại rồi mới đi đến ngồi xuống trên ghế sa lon gỗ lim bên người Tùng Sam, nhìn người đàn ông đứng bên cửa sổ sát đất trong phòng, Hàn Nhượng nhíu mày, nói: “Anh là lo lắng cho Đường Thi nên mới ăn không ngon sao?"
Tùng Sam im lặng.
Sự trầm mặc lặng thinh, như một loại né tránh, lại tựa một loại... cam chịu biến tướng.
Hàn Nhượng thở dài: “Kêu Hàn Thâm lại đây là chủ ý của Khương Thích, cô ấy cảm thấy