Bạc Dạ không kịp nghĩ gì khác, lời nói vừa thốt ra cũng khiến ba người còn lại chấn kinh rồi, anh lập tức thay đổi sắc mặt, nói: "Tôi... cũng chỉ thuận miệng mà nói thôi!"
Hàn Thâm lại như không bị ảnh hưởng chút nào, chỉ quay qua nói với Đường Thi: "Lần sau cũng phiền toái nói trước cho tôi biết, tôi sẽ không gặp những thứ đó cho cô." "Không có việc gì không có việc gì." Đường Thi cảm thấy xấu hổ, tự mình chọn rau thơm ra, sau đó nói với Hàn Thâm: "Đừng suy nghĩ nhiều, trước kia chúng tôi..." "Tôi hiểu được."
Hàn Thâm đột nhiên nói một câu như vậy, nhìn thấy sự ngượng ngùng của Đường Thi thì nói một câu đặc biệt có thâm ý: "Ai cũng đều có quá khứ cả."
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Lời này rơi vào tai Bạc Dạ, nghe như thế nào cũng thấy không thoải mái.
Cái này còn không phải nói Bạc Dạ và Đường Thi đều là quá khứ, nhưng mà dù sao trước kia quan hệ phức tạp, cho nên ngẫu nhiên có thể nhớ rõ đối phương thích ăn gì cũng là rất bình thường, dù sao tất cả mọi người đều muốn hướng tới tương lai, chút việc nhỏ ấy anh ta sẽ không để ý.
Vua ghen châu Á nghiến răng nghiến lợi, trước kia thì sao vậy, trước kia không quan tâm chuyện theo đuổi Đường Thi, bây giờ không thể theo đuổi được à?!
Vốn là một bữa ăn lẩu vui vẻ mà vì có thêm Bạc Da gia nhập khiến không khí trở nên có chút xấu hổ, nhưng cũng may Giang Yết giỏi điều tiết không khí, chỉ chốc lát sau sắc mặt mọi người đã tốt đẹp trở lại, Đường Thi tùy tiện ăn một chút là cảm thấy đủ no không ăn được nữa, bèn buông đũa xuống rồi cầm di động lên. "Ăn no rồi à?"
Bạc Dạ im lặng một lúc lâu, lúc này đột nhiên lên tiếng hỏi cô.
Đường Thi hơi hoảng sợ, quay đầu nhìn Bạc Dạ ngồi bên, người đàn ông đưa nửa bên mặt về phía cô, khuôn mặt trắng nõn, sườn mặt đẹp như tượng tạc, sống mũi thẳng tắp, đôi môi hơi mỏng. Từ trước đến nay, Bạc Dạ luôn cao ngạo, bình thường cũng đều hơi hếch cắm, như thế khiến xương cằm rõ ràng hơn, nhìn theo cổ đi xuống là yết hầu, càng thêm kiệt ngạo cứng rắn, ở xa nhìn lại như là một bức tranh hoàn mỹ.
Đường Thi dời mắt đi, vẫn lên tiếng trả