Sau khi Bạc Dạ quay trở về thì đi tìm Giang Lăng, gọi anh ta ra ngoài thảo luận về chuyện xảy ra trước đó, vừa đúng lúc Diệp Kính Đường cũng gọi bọn họ ra quán rượu tụ họp một chút, mấy người họ cứ như vậy mà hẹn gặp nhau tại điểm hẹn.
Vốn dĩ Bạc Dạ muốn tìm bọn họ giải sầu, kết quả vừa đi vào đã nhìn thấy gương mặt của Diệp Kinh Đường đang ngồi dưới phòng rượu còn xấu hơn cả anh, trên sàn nhà còn có mấy chai rượu lăn đầy trên đất.
Khi Bạc Dạ bước vào, phải nâng chân lên mà đi vì sợ giẫm phải chai rượu trên đất. Giang Lăng cũng bị dọa sợ, không ngờ Diệp Kinh Đường gọi bọn họ đến đây với trạng thái như thế này, điều này làm cho bọn họ vô cùng bất ngờ.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
“Sao vậy?”
Ngược lại, Bạc Dạ vẫn rất thành thục mà ngồi xuống bên cạnh anh ta, người đàn ông ngồi vắt chéo hai chân, cười một tiếng: “Xảy ra chuyện gì đấy? Sao anh lại uống nhiều rượu vậy?”
Diệp Kinh Đường đỏ mắt ngẩng đầu lên nhìn Bạc Dạ một cái nhưng không lên tiếng trả lời anh, chẳng qua lại rót nửa ly rượu, đưa ly đến trước mặt Bạc Dạ.
Bạc Dạ thở dài, dùng tư thế yêu nghiệt nâng ly rượu lên: “Được rồi, liều mạng cùng quân tử.”
Giang Lăng là bác sĩ, anh đứng nhíu mày một bên: “Này, anh đừng làm càn theo Diệp Kinh Đường vậy chứ, như vậy không tốt cho cơ thể anh đâu, Diệp Kinh Đường cậu…”
“Cậu bớt nói nhảm đi.”
Diệp Kinh Đường lập tức cắt ngang lời Giang Lăng: “Có uống cùng tôi không?”
Giang Lăng nhìn chằm chằm vào động tác của Diệp Kinh Đường, cuối cùng vẫn bị khuất phục, anh ngồi một bên rót rượu cho bọn họ: “Lần này tôi càng quấy với các anh một lần, lần sau còn dám không xem trọng sức khoẻ làm mấy chuyện thế này nữa thì tôi sẽ không khuyên răng, ngó ngàng gì tới anh nữa đâu.”
Diệp Kinh Đường cười một tiếng, không biết là đang cười nhạo ai: “Lần sau à? Không có lần sau nữa đâu.”
Khương Thích bỏ chạy cùng người khác rồi. truyện ngôn tình
Giang Lăng và Bạc Dạ nhìn nhau, uống hết rượu trong ly rồi mới mở miệng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì rồi?”
“Vài ngày trước tôi nhìn thấy Khương Thích”
Diệp Kinh Đường cảm thấy phiền não vò vò tóc mình, con ngươi màu nâu mang theo nhiều ưu tư nhàn nhạt, như một biểu cảm thần bí khó lường vốn dĩ không nên xuất hiện trên gương mặt phong lưu của anh ta.
Mặc dù Bạc Da đã quên mất chuyện trước kia giữa mình với Diệp Kinh Đường, nhưng mà hiện tại thấy bộ