"Đúng rồi, bị thương ở dạ dày nữa.” Bạch Việt nhìn thấy vết thương của R7CKY, ánh mắt cũng căng thẳng lên theo: “Mà này, là ai đã xử lý thế này đấy, rất tốt, phòng ngừa động đến miệng vết thương." "Là cháu." Đường Duy đứng ở nơi đó: “Cháu tưởng chú không đến nên định tự mình giúp thầy gắp đạn ra."
Đèn cồn, kéo, nhíp đều đã sẵn sàng.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Cậu bé đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ, nếu như Đường Thi nhờ giúp đỡ mà bị Bạc Dạ từ chối, như vậy thì cậu bé sẽ tự mình làm. Kế hoạch của nhóc con tỉ mỉ đến mức khiến Bạch Việt phải nhìn cậu bé nhiều hơn vài lần đấy. "Đúng là một thiên tài." Bạch Việt đeo găng tay y tế vào: "Nhưng mà ở đây cũng không phải ở bệnh viện, phòng phẫu thuật ở bệnh viện là phòng vô khuẩn, ở đây thì không có cách nào tạo một phòng vô khuẩn như thế, cho nên tôi có cứu anh ta thì vết thương vẫn sẽ có khả năng bị nhiễm trùng."
Không được, nếu như đi bệnh viện thì sẽ bại lộ hành tung, vết thương do súng đạn gây ra nếu đến bệnh viện thì quá nhạy cảm rồi.
Bạch Việt cúi đầu nhìn R7CKY một cái rồi hơi nghi ngờ nhìn về phía Ventus, anh có cảm giác hai người trước mặt này rất quen, nhưng nghĩ mãi cũng không nhớ đã gặp ở đâu.
Có lẽ là do... khí tràng hành động trong những trận chém giết mưa bom bão đạn mà ra.
Khiến Bạch Việt có một loại cảm giác phảng phất như gặp được đồng môn trong "Thất Tông Tội Lý".
Đường Thi và Bạc Dạ đứng một bên, Đường Duy tỉ mỉ cẩn thận quan sát, trong suốt quá trình, Bạch Việt cần dụng cụ gì, Đường Duy đều có thể lấy đồ từ hòm thuốc của anh ra một cách chính xác mà không mắc bất cứ sai sót nào, giống như một trợ lý bác sĩ chuyên nghiệp trong một bệnh viện cấp cao được trải qua quá trình đào tạo nghiêm ngặt. "Làm sao con biết những cái này?" Đường Thi đứng một bên, hỏi cậu bé. “Kể từ khi sự việc nửa năm trước xảy ra." Đường Duy dừng lại một chút, cậu bé tiếp tục đưa dụng cụ cho Bạch Việt: "Con sợ một ngày nào đó mẹ bị thương nặng mà con lại không thể làm gì được. Cho nên con