Đường Thi cười khẽ: “Nhưng thật ra không chịu nổi lời khích lệ như vậy của anh, tôi cũng chỉ là một người thường."
Phúc Trăn lắc đầu: “Thật ra nếu có thể, tôi còn hy vọng em tới công ty chúng tôi nhận chức, theo tôi được biết, hiện tại em rất nhàn rỗi, có phải hay không?"
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Đường Thi quả thật là nhàn rỗi, chỉ là đời này cô cũng không có nghèo đến mức vì tiền mà đi cùng đàn ông, càng không thể vì tiền mà cúi đầu. Hiện tại tiền tích góp trên người cô cũng đủ để nuôi lớn Đường Duy trong điều kiện tốt nhất. "Hay là thôi đi. Có thể trở thành đại sứ của công ty các anh, là vinh hạnh của tôi. Ngay từ đầu tôi cũng không muốn ra mặt, có điều nếu anh cũng đã mời tôi tới, còn nhận được cái danh hiệu này nữa..." Đường Thi chớp chớp mắt: “Cũng coi như là một sự khẳng định đối với tôi." "Em thật sự thay đổi rồi.”
Phúc Trăn nhẹ giọng nói: “Tôi còn rất nhớ bộ dáng quật cường trước kia của em, vẻ mặt chịu đựng tất cả sự đau khổ."
Thế như hiện tại trên mặt Đường Thi lại chết lặng, giống như mọi việc chỉ là gió thoảng mây trôi. “Được rồi, qua đi thì cứ qua đi." Đường Thi nghĩ tới Bạc Dạ, anh ta hiện tại...không phải cũng thay đổi rồi sao?
Lòng người quả dễ dàng thay đổi, không chịu được sự khảo nghiệm của thời gian.
Phúc Trăn có chút tò mò mà nhìn Đường Thi một cái: “Đúng rồi, tôi muốn hỏi một chút, em và Bạc Dạ.có còn liên hệ không?"
Đường Thi không có trốn tránh: “Ừ, lần trước vẫn còn." “Tôi và anh ta vẫn còn có liên hệ." Phúc Trăn mắt nhìn bốn phía: “Có điều anh ta không biết việc mời em làm đại sứ là chủ ý của tôi, nếu iết có lẽ đến cả bạn bè cũng không làm được.”
Giờ này khắc này trên khuôn mặt trắng nõn của anh ta có một chút giảo hoạt, Đường Thi cũng không có xấu hổ: “Cảm ơn vì lòng tốt của anh.” "Em càng ngày càng lạnh lùng.” Phúc Trăn bĩu môi: “Bạc Dạ khẳng định cũng đã nói em như thế?” “Ừ, không chỉ mỗi anh ta." Đường Thi bưng hồng trà hơi nguội lên nhấp một ngụm: “Rất nhiều người nói tôi hiện