Bạc Dạ nghĩ đến đây, lại nghĩ đến Đường Thi, mấy ngày nay hình như vẫn luôn ở cùng một chỗ với Đường Thị, đi làm đều là video call trực tuyến, buổi tối tìm cô cùng dát chó đi dạo, dường như cuộc sống như vậy cũng vô cùng tốt.
Không vội vã chiếm hữu, không cam lòng nhúng chàm, có lẽ anh đang dần dần học cách trân trọng, để chân chính thích một người.
Chỉ là Tô Kỳ lúc này lại không vui.
Nghe nói Bạc Dạ mua nhà cạnh nhà Đường Thi, hôm nay Tô Kỳ đón Bạc Nhan sau giờ học đã nói với cô bé: “Mấy hôm nay đưa con đến chơi nhà dì kia nhé.”
Bạc Nhan biết “dì là đang nói đến là Đường Thi.
Hai mắt cô bé sáng lên: “Chà! Đến nhà dì xinh đẹp sao? Vậy thì con có thể gặp lại anh ấy rồi”
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Tô Kỳ lôi kéo cô bé như một kẻ trộm: “Còn nữa, chú sẽ cùng con thương lượng một chuyện”
Bạc Nhan chớp chớp mắt.
Cô bé từ từ mở mắt, màu sắc con ngươi rõ ràng khác với các bạn cùng trang lứa, tròng mắt màu xám tro quá bắt mắt, đã không ít người thầm hỏi cô bé có phải là con lai không, chỉ là Bạc Nhan không tự phát giác ra thôi.
“Sau này chú sẽ đưa con đến nhà của dì nhiều hơn… Con, tạo mối quan hệ tốt với Đường Duy, sau đó..” Tô Kỳ dừng lại: “Nhớ nói thêm về những điều tốt đẹp của chú với dì xinh đẹp và Đường Duy có hiểu không? “
Bạc Nhan là trợ lý của anh ta! Máy bay yếm trợt Bạc Nhan vừa nghe, cô bé vừa cười che miệng: ‘A, chú ơi, chú thích dì xinh đẹp sao?”
Một vết ửng đỏ thoáng qua trên khuôn mặt của Tô Kỳ, anh ta đáp lại một cách hung tợn: “Đúng vậy! Thích! Làm sao”
Tên chó già Bạc Dạ kia lại dám lợi dụng lúc này để ra tay, thật sự không có tố chất chút nào!
Tô Kỳ nghiến răng nghiến lợi nói: “Tuần này phải đi tìm dì xinh đẹp chơi!”
Bạc Nhan nở nụ cười quyến rũ: “Được, được, sau đó con sẽ giúp chú nói tốt nhiều hơn”
“Thật ngoan.”
Tô Kỳ vươn tay đặt lên đầu của Bạc Nhan, chạm tới mái tóc mềm mại của cô bé, một góc nào đó trong trái tim của người đàn ông đột nhiên mềm mại Anh ta nhìn xuống cô bé bên cạnh mình, cảm thấy hơi sững sờ.
Chuyện đôi mắt của Bạc Nhan sớm muộn gì cũng không thể giấu được nữa, đến lúc đó…anh ta phải giải thích tất cả những điều này với Bạc Nhan như thế nào đây?
Mẹ cô bé đã… chết hoàn toàn trong vụ nổ đó, cái chết thật bi thảm, tan thành mây khói.
Ánh mắt Tô Kỳ chìm xuống, xe đến trước núi ắt có đường… Chuyện sau này, cứ để sau này nói đi.
Cuối tuần, Tô Kỳ mang theo khuôn mặt gầy gò đến nhà Đường Thị, lúc đó Đường Duy đang làm bài tập ở nhà, nghe thấy tiếng gõ liền mở cửa, vừa nhìn thấy Tô Kỳ, vẻ mặt cậu vẫn đầy vui vẻ cho đến khi nhìn thấy cô bé ở phía sau, mặt cậu ngay lập tức đen lại “Tại sao em lại đến đây?”
Bạc Nhan có chút kích động, không để ý đến sự phản kháng của Đường Duy: “Em đến đây để chơi với anh”
*Rảnh rỗi không có chuyện gì, tìm anh chơi làm chỉ?”
Đường Duy sốt ruột đứng ở cửa, tựa hồ không có ý định cho bọn họ vào.
Bạc Nhan vẫn không phát hiện, trên gương mặt đỏ bừng tràn đầy ý cười n trước anh nói, cuối tuần này có thể đến chơi với anh mà”
Này, hình như lần trước đúng là cậu đã đồng ý với đứa con cùng cha khác mẹ này.
Đường Duy không còn cách nào khác là mời họ vào, sau đó hô một tiếng: “Mẹ, chú Tô Kỳ cùng Bạc Nhan qua thăm mẹ kìa.”
Đường Thi đang xem một bộ phim truyền hình Hàn Quốc trong phòng, lúc cô mở cửa thì Tiểu Dạ Dạ đã lao ra trước một bước, kết quả tới cửa thì nhìn thấy Tô Kỳ, Husky lại hướng về phía Tô Kỳ sủa mấy tiếng như muốn bảo vệ người nhà Bạc Nhan hoảng sợ, vô ý trốn ở sau lưng Đường Duy, Đường Duy còn chưa kịp phản