Không sai, là trả về.
Cậu trả lại lá bài joker mà mình có thể sử dụng để thắng trong trò chơi này trở lại vị trí cũ.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Sau đó lại giả bộ không tìm được cái gì. Sakahara Kurosawa ngây ngẩn cả người, hô một tiếng: “Này, Đường Duy, vì sao cậu.." "Suyt!"
Đường Duy làm động tác nhỏ giọng, giọng nói cũng giảm thấp xuống: "Tôi không muốn mọi người biết tôi đã tìm thấy tấm thẻ, không muốn lộ ra."
Vì vậy cậu cố ý trả thẻ về, trả ở chỗ chói mắt chút, làm cho người tiếp theo đi qua đây có thể ung dung phát hiện ra.
Về phần bản thân, cậu không muốn mình là số một.
Cậu không hề có hứng thú với những thứ đó, cũng lười đấu tranh.
Sakahara Kurosawa huýt sáo: “Tôi hiểu được, đây là thông minh giả ngu mà các cụ hay nói sao?" "Cậu hiểu rất rõ về truyền thống văn hóa của đất nước chúng tôi." Đường Duy giơ đồng hồ lên xem, sắp tới lúc rồi, sau đó cậu quay lại và nói với đối tác của mình: "Nhờ cậu, chuyện này chớ nói ra nhé."
Sakahara Kurosawa nhếch môi: “Cậu rất thú vị, tại sao muốn trả về thứ mình tìm được để có thể chiến thẳng?" “Bởi vì tôi không muốn gây thù hằn” Đường Duy nhún vai một cái, biểu tình khá ung dung: "Loại chuyện như vậy thật sự là quá phiền toái, tốt hơn là tôi nên giữ im lặng. Nếu không nhất định sẽ có rất nhiều người coi tôi là kẻ địch."
Thực ra không phải một mình cậu nghĩ như vậy.
Sakahara Kurosawa tiết lộ gỗ ẩn trong rừng cho cậu, cũng có ý như vậy. Bởi vì Sakahara Kurosawa không muốn một mình mình tìm được quá nhiều thẻ, cho nên thẳng thắn chia sẻ bí mật với người bạn tốt của mình, như vậy số lượng thẻ mới có thể cân đối, bằng không hết thảy là do một mình cậu ta tìm được, thì rất dễ dàng thu hút sự chú ý của vô số người.
Bọn