Khi Phương Hải nghe được thông điệp cuối cùng của Bạc Dạ, ông ta sợ đến mức hồn lia khỏi xác, nếu là đối kháng thật, thì đó nhất định sẽ cả hai đều thiệt, làm sao anh ta dám một mình quyết định loại chuyện như vậy?
Suy nghĩ một chút vẫn nên vội vội vàng vàng lấy điện thoại ra gọi cho Vinh Nam, sau đó bên kia bắt máy, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên: "Chuyện gì?" “Cậu... Cậu Bạc Dạ muốn gặp anh..."
Phương Hải sợ đến lạnh run, lửa tức giận của Bạc Dạ thật sự là đáng sợ, không khác gì ăn thịt người..
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Vinh Nam ở bên kia nghe được hai chữ Bạc Dạ thì nhíu mày một cái: “Bạc Dạ? Không phải anh ta ở Hải Thành sao?" "Anh... Anh ta bay tới đây công tác... Tiện thể đến xem Đường Duy... Kết quả, ngoại trừ chuyện Lâm Hiểu Thần giết người... Đường Duy bị liên lụy, cho nên..."
Bay đến Luân Đôn công tác?
Vinh Nam giận tím mặt: “Sao Bạc Dạ lại chạy đi?
Không phải tôi đã cử người canh gác kiểm tra an ninh sân bay không cho anh ta ra khỏi nước sao!"
Rốt cuộc anh vượt qua như thế nào?
Phương Hải sắp khóc: "Sếp, bây giờ không phải là lúc nói chuyện này... Cậu Bạc Dạ hiện tại đang kịch liệt yêu cầu muốn gặp anh... Tôi... Tôi.. Tôi nên làm cái gì bây giờ, anh mau tới đây xử lý chuyện đi..."
Vinh Nam nghe cái giọng nói này của Phương Hải, thì trầm mặc hồi lâu rồi nói một câu: "Nói địa chỉ, tôi qua ngay."
Phương Hải nhanh chóng nói địa chỉ bót cảnh sát cho Vinh Nam, sau đó nói: "Sếp, anh mau tới đi, Bạc Dạ rất tức giận..."
Nói còn chưa dứt lời, Vinh Nam đã trực tiếp cúp điện thoại. "Phế vật." Vinh Nam nghien răng nghiến lợi mång một tiếng: “Một đám cố vấn làm hỏng việc nhiều hơn là thành công! Thật là không còn dùng được.”
Ngải Tư và Lục Y Đình đẩy cửa tiến vào, thấy động tác mặc quần áo của Vinh Nam, thì hỏi: “Ngài phải ra ngoài?"
Vinh Nam âm trầm ngẩng đầu, nói từng từ: “Bạc Dạ đến." "Cái gì!"
Lục Y Đình lại càng hoảng sợ: "Tại sao Bạc Dạ lại xuất hiện ở Luân Đôn?”