Khi Bạc Dạ trở về vào đêm hôm đó, anh đã đưa Đường Duy ra ngoài đi dạo.
Đường Duy và Sakahara Kurosawa dọn ra khỏi khách sạn đó, lúc dọn ra ngoài thì tình cờ gặp đám người Phương Hải, điều này làm cho Phương Hải đặc biệt lo lắng, đây tương đương với việc đưa Đường Duy ra khỏi chương trình, Phương Hải liền lôi kéo khuyên can Bạc Dạ một hồi...
Nhưng mà Bạc Dạ từ đầu đến cuối chỉ nói một
Không đời nào. câu.
Muốn con trai anh ở lại một chương trình luôn ẩn tàng nguy hiểm sao?
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Thậm chí nghĩ thôi cũng không muốn!
Bạc Dạ để lại bóng lưng lạnh lùng, trực tiếp đưa Đường Duy cùng Sakahara Kurosawa rời đi, Phương Hải kéo Sakahara Kurosawa lại nói: "Cái kia.. Sakahara Kurosawa, anh phải... phải để lại."
Sakahara Kurosawa cũng không phải là con trai của anh!
Nhưng mà Bạc Dạ nheo mắt lại: “Ba của Sakahara Kurosawa cùng với tôi vào sinh ra tử, cũng cùng nhau trải qua nguy hiểm, tôi đương nhiên cũng phải lo cho sự an toàn của con trai đồng đội. Làm một người ba, tôi không muốn con trai mình và những đứa trẻ cùng lứa của con trai mình tiếp tục bị đe dọa như thế này. Chuyện ngày hôm nay tôi sẽ chuyển lời với Bộ trưởng Bộ Tài chính Nhật Bản, cho nên ông không cần phải lo lắng."
Điều này có nghĩa là muốn tố cáo với Nhật Bản!Phương Hải sợ tới mức chân phát run, vô thức nói: "Không được... Đây là vi phạm hợp đồng mà tổ chương trình của chúng tôi đã ký lúc đầu.."
Bạc Dạ bật cười ngay tại chỗ!
Anh là ai? Anh là một doanh nhân! Anh là người đưa ra tất cả các quy tắc, vậy mà lại có người cùng anh nói đến quy tắc?
Bạc Dạ để Đường Duy và Sakahara Kurosawa đứng sang bên cạnh trước, đồng thời duỗi ngón tay mảnh khảnh của mình ra gõ gõ trên mặt bàn trước mặt, nhìn động tác có vẻ không nghiêm túc, phóng khoáng, nhưng Phương Hải lại cảm thấy một sự ớn lạnh khắp cả người.
Bạc Dạ nhếch khóe môi: “Vi phạm hợp đồng?" Phương Hải run rẩy giải thích: "Không phải đầu cậu Bạc Dạ, tôi chỉ là quá nôn nóng. Kỳ thực mọi người đều là làm công... Mọi việc đều phải thực hiện theo đúng quy trình của hợp đồng có đúng không? Đường Duy và Sakahara Kurosawa đều là bỏ ra không ít tiền mời đến quay chương trình, cho nên mọi người vốn là muốn hợp tác vui vẻ, cũng chưa từng nghĩ đến sẽ xảy ra loại chuyện này. Anh, anh không thể trực tiếp phá hủy tất cả sự cân bằng, tất cả mọi người nên tôn trọng lẫn nhau..."
Bạc Dạ nghe Phương Hải lải nhải một thôi một hồi, không có lời nào hữu ích, nghe xong chán nản lắc lắc ngón tay, sau đó lại gõ bàn, nói: "Nói cái gì khiến tôi có hứng thú đi, tôi hỏi ông, khi ký hợp đồng, các ông có thừa nhận rằng sẽ có tình huống người chủ trì giết người không?"
Phương Hải ngơ ngác lắc đầu.
Bạc Dạ chế giễu: "Như vậy còn không phải là hết sao! Chính các ông là người đã phá vỡ sự cân bằng các quy định trong hợp đồng, khiến con trai tôi bị bao vây trong tình trạng nguy hiểm, bây giờ các ông lại còn lật ngược, nói tôi đã vi phạm hợp đồng?"
Phương Hải run rẩy: “Không, không, tôi không có ý đó đâu cậu Bạc Dạ, tại tôi diễn đạt không tốt. Tôi hoàn toàn không có ý trách cứ anh."
Bạc Dạ tiếp tục chế nhạo, dùng ánh mắt ra hiệu cho ông ta, ý là, bịa đi, để tôi xem ông có thể bịa ra được một bông hoa hay không.
Phương Hải không có gì để nói.
Nhưng mà Bạc Dạ lại nói: "Sao vậy, ông có muốn tiếp tục tranh luận về nội dung hợp đồng với tôi không?"
Phương Hải lập tức nói: "Không, không, Cậu Bạc Dạ... Những gì anh nói đều đúng, tất cả đều là trách nhiệm của tổ chương trình, chúng tôi sẽ tự kiểm điểm..." "Tự kiểm điểm là tốt."
Bạc Dạ chế giễu nhìn Phương Hải một cái, sau đó hạ giọng nói: "Trở về nói cho ông chủ của anh, đừng tưởng rằng tôi không biết anh ta đang giở trò gì, tôi chỉ muốn xem hết những con bài chưa lật trong tay anh ta.