Nghe thấy giọng nói của Bạc Dạ, Đường Thi mim cười, rồi nói: thực sự định dùng bữa với anh Hàn Thâm… hơn nữa còn có Duy Duy mà.
Vì chuyện Hàn Thâm đưa cô đến Luân Đôn, lát nữa Đường Thi còn định thanh toán hóa đơn.
là Bạc không biết tất cả những điều này. Anh ấy chỉ nghĩ rằng lúc này hai người Hàn Thâm và Đường Thi đang dành thời gian một mình bên nhau, anh nghiến răng rất khó chịu, rồi nói: “Thật sao?”
Đường bên này không nghe ra được Bạc Dạ đang khó chịu, rất thành thật nói: “Ừm, tôi cũng muốn cảm ơn anh ấy, anh ấy đã đưa tôi đến Luân Đôn.”
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Gân xanh trên trán Bạc Dạ càng thêm kịch liệt, anh nói: “Hàn Thâm hiện tại sống cùng khách sạn với chúng ta sao?”
Đường Thi nói: “Đúng vậy, anh tìm anh ấy cóchuyên gi? Anh ấy hiện tại đang ở bên cạnh tôi.”
Nói xong, cô đưa điện thoại qua: “Hình như Bạc Dạ có chuyện muốn tìm anh.”
Hàn Thăm chỉ vào chính mình: “Tìm anh?”
Vì vậy, anh ta nói qua điện thoại: “Alo? Bạc Dạ? Xin chào, tôi là Hàn Thâm.”
Xin chào, tôi là Hàn Thâm.
Bạc Dạ đã sắp nhảy dựng lên và bùng nổ rồi! Đường Thi không nhận ra lúc này mình sắp nổ tung, lại còn đưa điện thoại cho Hàn Thâm!
Hàn Thâm!
Hàn Thâm đến Luân Đôn cùng cô!
Vừa nhìn đã biết không có ý tốt!
Bạc Dạ chống lại dục vọng nguyễn rủa trong lòng, hỏi: “Lát nữa anh đưa Đường Thi đi ăn cơm ở đâu?”
“Chúng tôi tìm một nhà hàng tây ở gần đây.” Giọng nói của Hàn Thâm rất bình tĩnh: “Buổi tối nếu cậu Bạc Dạ có rành rỗi thì có thể tranh thủ cùng đi uống một chút.”
Đây là một cách nói lịch sự, nhưng suy cho cùng có câu ‘không đánh kẻ đang cười, Bạc Dạ cũng chỉ có thế hừ một tiếng đáp lại Hàn Thâm, sau đó Hàn Thâm lien trả điện thoại cho Đường Thi, và Đường Thi nhẹnhàng nói: “Alo? Bạc Da, anh còn có chuyện gì không? Nếu không có gì, tôi với Duy Duy phải đi rồi. Anh có thời gian thì gừi thẻ phòng ở quầy lễ tân, nhưng nếu anh không ra ngoài mà ở phòng của tôi thì không cần nữa. Chi