Bạc Dạ và Đường Thi vừa mới định hit vào một hơi, hai người còn tưởng rằng chuyện hổ đồ lừa gạt này đã qua ải rồi, nào ngờ Giang Lång lại hỏi tới cái này.
Đường Thi lập tức cười: "Anh nghĩ nhiều rối, không có, không có chuyện gì mà anh không thể biết cả."
Cả mặt Giang Lăng chứa đầy hoài nghi, Bạch Việt muốn đi nhưng còn chưa đi được mấy bước thì cánh tay anh ta đã bị người ta giữ lại
Vì Bạch Việt bị dọa sợ nên đối giọng: "Anh làm gi... . Chap mới luôn có tại == T RÙMtruyện. COM ==
Giang Lăng nhìn Bạch Việt: "Đừng ở trong phòng bon họ nữa, trà lại không gian cho Bạc Dạ đi."
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Bạch Việt mới nhận ra thì ra mình đang làm phiền Đường Thi và Bạc Dạ nên trốn về phía sau Giang Lãng, anh ta không nghĩ rằng sẽ làm phiến người khác.Người đàn ông trầm mặc bị Giang Lăng kéo đi, lúc đi ra cửa, gương mặt Đường Thi vẫn có hơi lo lầng, cô tựa người vào cửa, nhìn bóng dáng hai người họ thất tha thất thiểu di dẫn xa, có chút phiền muộn nói: "Họ sẽ không đánh nhau đầy chứ?"
"Chắc cũng không đến mức đẩy đầu." Bạc Da đứng một bên kéo cổ áo: "Bạch Việt và Giang Lăng là người có chứng mực."
Người đàn ông dứt khoát đi qua đóng cửa lại sau đó tiến tới gần Đường Thi: "Tạm thời gạt hai người bọn họ sang một bên, kể cả những chuyện sau đây cũng để tự bọn họ giải quyết cả đi, hôm nay tôi phải tính số với em..."
Đường Thi nhin Bạc Dạ từ trên xuống một cái: Tính số tôi hả? Tôi thiếu anh cái gì cơ?"
Bạc Da nổi giận "Vừa nãy em và Bach Việt lén la lén lút ở trong phòng làm gi?"
Đường Thi cười một tiếng: "Tôi khuyên bào anh ta về chuyện tinh cảm, anh cũng không phải là không biết mà."
Đôi mắt Bạc Da đen về khó chịu: "Dù vậy thi tôi cũng không vui, lần sau em không được thân mật với người đàn ông khác như vậy nữa."
Đường Thi dừng lại một chút, qua một hối lâu mớinói: "Tại sao anh lại quan tâm như vậy chứ."
"Em hỏi câu hỏi này có ý nghĩa gì sao?"
Bạc Dạ lần người đến trực tiếp áp Đường Thi dưới khuỷu tay của anh, tư thế hệt như đang ép cô vào tưởng. Người đàn ông cui thấp đầu nhìn người phụ nữ bị mình giam lại nói: "Lòng dạ tôi nhỏ nhen lắm, tôi rất ích kỷ, rất không biết xấu hổ là gì. Tôi không thể nhìn thấy cành em cùng với người đàn ông khác thân mật được, cho dù người đó là gay cũng vậy."
Đột nhiên Đường Thi bị giọng nói trầm thấp của Bạc Dạ dọa sợ hết hôn, cô lấy lại tinh thần rồi kinh ngạc nhin Bạc Da, nhìn thầy hinh ảnh phản chiếu của chính mình từ trong đôi mắt anh.
Người phụ nữ nghiêng mặt đi, cô hít sâu vào một hoi: "Bạc Dạ, anh đang muốn.duy trì mối quan hệ như thế này cùng tôi sao?"
Giọng cười của người đàn ông truyền đến, dáng vẻ anh thờ hồn hền vô cùng hấp dẫn, khàn giọng nói: "Đã rất thoả mãn rồi, đúng rồi, tối hôm nay em phải nghỉ ngơi cho thật tốt..."
Trong lời này còn mang theo ý nghĩa vô cùng sâu xa khiến cả người Đường Thí nổi hết cả da gà, sau đó Bạc Dạ cười nói: "Cô Đường Thi, tạm thời thông báo cho em một chuyện, ngày mai có một cuộc họp báobuộc phải tham dự hội nghị với tôi.".
Thái độ như thế này của Bạc Dạ khiến cho Đường Thi sửng sốt một chút, cô trực tiếp đáp lại lời nói đủa của người này: "Buổi họp báo công báo tin tức gì? Liên quan đến cái gi?"
"Liên quan đến chuyện giữa tôi và tổ tiết mục." Bạc Dạ buông Đường Thì ra, anh xoay người đi tới bên cửa sổ sát đất, người đàn ông nghiêng nửa người tới, bóng người gầy nhưng có lực, chiều lên cánh cửa sổ thuỷ tinh, anh nghiêng mặt tựa như một chàng hoàng từ đi ra từ trong phim thần tượng nói với Đường Thi: "Em và Đường Duy ra mặt đi, tôi đều đã chuẩn bị những lời còn lại và phần diễn thuyết xong hết rồi, đến lúc đó còn phải kiện cáo, tóm lại phải đưa mọi thứ ra ảnh sáng, cho nên tôi muốn tối nay em phải nghỉ ngơi cho thật tốt."
Đường Thị nhìn Bạc Dạ, nhất thời có chút không kip hoàn hỗn trở lại, cô vẫn luôn cảm thấy Bạc Dạ của hiện tại suy nghĩ chu toàn hơn trước kia nhiều, nhưng cũng vì anh như vậy nên tất cả mọi chuyện và con đường sau này đều được một mình anh sắp xếp ổn thoả, tắt cả đều khiến cho Đường Thi cảm thây hoang mang, sợ hãi.
Dường như sinh mệnh của anh chỉ còn lại máy ngày, cho nên mới miễn cưỡng đi giải quyết hết tất cảvấn để nên giải