Ngay trong khoảnh khắc đó, những hồi ức như từng đợt sóng ập đến nhấn chìm cô, chớp mắt, lướt qua trong đầu Đường Thi là vô số những hồi ức mà bọn họ đã từng trải qua bên nhau, năm năm, bọn họ kết hôn được năm năm, anh sao có thể muốn chấm dứt liền chấm dứt?
Đường Thi thu lại biểu cảm hỗn loạn trên khuôn mặt, lúc này Khắc Lý Tư bên cạnh mở lời giúp cô cảm thấy bớt lúng túng: "Anh Bạc xem ra có quen biết với Dawn sao?"
Thật ra Khắc Lý Tư lúc chỉ có hai người cũng thường gọi cô bằng cái tên tiếng anh là Dawn, cái tên đó khiến cho Đường Thi cảm thấy bản thân mình như đang được sống, với tư cách là Dawn tái sinh từ đống tro tàn, chứ không phải là người con gái ngốc nghếch yêu anh một cách dè dặt.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Câu hỏi của Khắc Lý Tư khiến cho ánh mắt của Bạc Dạ trở nên càng thâm sâu, dường như có một vài cảm xúc trong thoáng chốc lướt qua mắt anh, nhưng ngay lập tức bị con ngươi sâu như hố đen kia nuốt xuống.
Mắt anh rất đen, sáng lấp lánh, đẹp một cách kỳ lạ.
Bạc Dạ Bạc Dạ, bạc tình như đêm tối.
Đường Thi cười, nói với Khắc Lý Tư: "Không, chúng em không quen nhau."
Ngay lúc đó, đôi con ngươi của Bạc Dạ co lại không chút dấu vết, sau đó nói: "Đường Thi, hóa ra em thấy mối quan hệ giữa chúng ta chỉ có vậy?"
"Quan hệ giữa chúng ta là gì?"
Lúc đó, Đường Thi hỏi vặn sắc bén, cảnh tượng này cô đã từng tưởng tượng đến vô số lần, nhưng khi thật sự gặp phải, thì ra tim vẫn đau, lòng vẫn
nhói.
Đối mặt với Bạc Dạ, cô không thể tỏ ra lạnh lùng, kiềm chế bản thân như trong tưởng tượng được.
Khắc Lý Tư nhận thấy những ngón tay của Đường Thi đang siết chặt lấy cánh tay anh ta, giống như đang tìm kiếm một khúc gỗ để bám vào theo bản năng vậy, nắm chắc lấy anh, nhưng đôi mắt của người phụ nữ đó lại đang gắt gao nhìn về phía người đàn ông trước mặt.
Ánh mắt của cô như dao găm, dường như cô muốn dùng dao để vạch rõ ranh giới với khuôn mặt đầy mê hoặc của Bạc Dạ, đường hoàng giày vò anh, xé nát quần áo chỉnh tề của anh,