Tổng Tài Vô Lại Yêu Chiều Bà Xã

Chương 27: Ngoại Truyện 3 : Phong Đức và Hạ Hàm


trước sau

Hạ Hàm lấy được món quà tặng của Hạ Tuyết liền chạy thẳng xuống lầu, không may vấp ngã lại đụng trúng Phong Đức....

Nửa phút sauuuuu!

"Ahhhhh" Hạ Hàm hét loạn lên nhưng tên Phong Đức mặt cứ đơ ra

"Cái tên khốn nạn này, ai cho...ai cho anh hôn tôn chứ...khốn...khốn nạn"

Hạ Hàm nói không nên câu, hắn dám cướp nụ hôn đầu của cô

Đánh mạnh vào ngực hắn một cái rồi một mạch chạy thẳng đi, cho dù Hạ Tuyết kêu lại cũng chạy thẳng không quay đầu.

Tên Phong Đức tới lúc cô ta chạy đi rồi thì hồn mới bay lại, nhanh chóng hỏi Hạ Tuyết đủ thứ

"Đàm phu nhân à! Cô gái đó là ai vậy? Có quan hệ gì với cô? Còn nữa năm nay bao nhiêu tuổi??..."

"Thôi đi" Đàm Nhất Thiên cư nhiên cắt lời Phong Đức rồi kéo Hạ Tuyết đi lên lầu

"Ơ này trả lời tôi đi chứ??" Phong đức đôi mắt chữ A mồm chữ O vừa tức giận vừa hạnh phúc

Trịnh Quyền thấy anh bạn đáng thương liền ra vỗ vào bả vai

"Họ không nói, tôi nói cho chú nghe"

"Là ai?"

"Cô ta tên là Hạ Hàm, em họ bên nội của Hạ Tuyết đó"

"Thật chứ?...Cảm ơn nhé!"

"Không có gì"

"Hàm Hàmm đợi tôi với " Phong Đức đưa tay lên sờ sờ môi, không chịu được liền chạy theo Tiểu Hàmm

------------- 3 thángg sau

Giáo đường tại Los Angeles

Mục sư trên tay cầm cuốn kinh thánh đang nói đôi lời cho đôi uyên ương này

"Phong Đức... Con có muốn làm chồng Hạ Hàm hay không?

Dù ốm đau bệnh tật dù nghèo khổ con vẫn yêu thương cô ấy chứ? Sẽ luôn che chở khi cô ấy cần không"

"Con đồng ý"

"Hạ Hàm con có đồng ý làm vợ của Phong
Đức hay không?

Sẽ yêu thương anh ấy, dù anh ấy có ốm đau bệnh tật, dù nghèo khổ con sẽ vẫn luôn bên cạnh anh ấy chứ?"

"Con đồng ý"

"Ta tuyên bố từ nay hai con là vợ chồng...Cô dâu và chú rể hãy đeo đôi nhẫn cho nhau"

Phong Đức lấy chiếc nhẫn bằng Vàng Trắng bên trên có một viên kim cương hồng đeo vào bàn tay của Hạ Tuyết

Còn cô sẽ lấy chiếc nhẫn bằng Bạc bên cạnh có khắc chữ "Hàm love Phong"

Phong Đức dành một nụ hôn không dục vọng chỉ là đơn thuần cho sự hạnh phúc

Tay cầm tay cùng nhau chạy ra khỏi giáo đường, để lại cho các cặp đôi già, trẻ đứng nhìn trong sự hạnh phúc của họ

"Tôi dành tặng đôi tay, trái tim tôi và tình yêu của tôi dành cho em. Tôi sẽ tin tưởng và tôn trọng em đến suốt cuộc đời này. Bất kể những trở ngại chúng ta sẽ đối mặt với nhau, kể cả những cuộc tranh cãi đi nữa, tôi vẫn sẽ luôn là người bạn đời trung thành nhất bên em. Tình yêu của tôi sẽ chỉ hết khi cuộc sống này kết thúc".

....Tình yêu chính là thứ mà không hiện hữu thì còn tốt hơn là đang hiện hữu...

Hoàn!!!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện