Chiếc xe bình thường nhìn thấy xe sang đều sẽ tránh đi, sợ có va chạm gì sẽ phải đền tiền, còn chiếc xe này hình như đang cố ý đợi bọn họ đến vậy.
Trong lòng Đường Thanh Tâm nghi ngờ, nhưng Lệ Thiên Minh vẫn chưa tỉnh,
cô cũng không chú ý tới việc kia nữa.
Một tiếng sau, cuối cùng Lệ Thiên Minh cũng tỉnh lại, lúc này trái tim bị bóp nghẹt của Đường Thanh Tâm mới buông xuống được, Trương Mỹ Lan cũng tạm thời buông bỏ thành kiến với cô, để cô chăm sóc Lệ Thiên Minh, còn mình thì quay về xem bà cụ như thế nào.
Tin tức Lệ Thiên Minh bị thương bà cụ đã biết được trên tivi, liên tục làm loạn muốn tới bệnh viện, Trương Mỹ Lan không thể không quay về an ủi bà ấy được.
Trong phòng bệnh chỉ có cô và Lệ Thiên Minh, người đàn ông vừa mới tỉnh dậy, trên môi không có chút sắc máu nào.
Đường Thanh Tâm nắm chặt lấy tay anh: "Lệ Thiên Minh, cái tên ngốc nhà anh, tại sao lại liều mạng như vậy hả?"
Người đàn ông không nói gì, anh chỉ nắm chặt lấy tay cô, tay còn lại chỉ cô rồi lại chỉ mình, Đường Thanh Tâm hiểu ra, ý của anh chính là cô là người phụ nữ của anh.
Ý của Lệ Thiên Minh là như vậy, Đường Thanh Tâm là người phụ nữ của anh, bảo vệ cô là trách nhiệm của anh.
Nước mắt người phụ nữ chực trào trong khóe mắt, cô vẫn luôn muốn báo thù, nhưng đến khi quay đầu lại, chỉ có người đàn ông này là luôn ở bên cạnh cô, mặc kệ cô đối xử với anh thế nào, từ đầu tới cuối Lệ Thiên Minh vẫn luôn ở bên cạnh cô.
Sau khi mất đi đứa con, anh giống như biến thành một người khác, thái độ khác thường, tỏ ra có hứng thú với cô vô cùng sâu sắc.
Đây là yêu sao? Bản thân Đường Thanh Tâm cũng không rõ nữa, thế nhưng cô có thể chắc chắn rồi, anh có thể dùng tính mạng mình để bảo vệ cô, tình ý này những người khác không làm nổi.
Khi cô nhìn thấy khắp người Lệ Thiên Minh đều là máu, trái tim cô vô cùng hoảng loạn, cô sợ ngay cả bản thân mình cũng không biết được vị trí của Lệ Thiên Minh ở trong tim cô.
Lệ Thiên Minh nhìn thấy sự lo lắng trong mắt cô, khóe môi anh cong lên, ra sức nặn một nụ cười.
Đường Thanh Tâm giờ mới phản ứng được, cô rút tay mình ra, cố ý giả vờ đi rót nước để che đi sự ngượng ngùng.
“Thanh Tâm, trong lòng em có anh không?"
Tay rót nước của Đường Thanh Tâm dừng lại, cô cứng đờ người tại chỗ, mấy giây sau mới cho anh câu trả lời: "Đổi lại là ai vì tôi mà bị thương thì tôi cũng lo lắng hết, Lệ Thiên Minh, anh đừng nghĩ nhiều".
Cô quay đầu lại, đưa cốc nước tới bên giường anh, dấu đỏ hồng trên mặt người phụ nữ vẫn còn, con ngươi Lệ Thiên Minh đột nhiên co rút lại, vừa nãy mắt anh hơi hoa nên không chú ý tới, bây giờ nhìn rõ rồi, anh bất giác tức giận.
"Ai làm em bị thương!"
Anh đưa tay ra ấn cánh tay cô, Đường Thanh Tâm nhìn thấy đôi mắt anh vẫn luôn nhìn chằm chằm mặt mình, lúc này với nhận ra được anh đã nhìn thấy rồi.
"Không có gì, chỉ là mấy cái tát thôi, nếu như con tôi cũng bị thương vì người phụ nữ khác, tôi cũng sẽ tức giận, chỉ là để bà ấy trút hết giận ra, sau này sẽ không thế nữa”.
Đường Thanh Tâm kể đơn giản mấy câu về sự việc ra, con ngươi Lệ Thiên Minh dần dần tối sầm lại, một lúc sau anh mới nói: “Anh xin lỗi..."
"Đừng nói chuyện nữa, anh cứ nghỉ ngơi, dưỡng thương đi, tôi sẽ ở đây chăm sóc anh, cảm ơn ơn cứu mạng của anh".
Lời của Đường Thanh Tâm làm Lệ Thiên Minh mỉm cười, anh rất muốn nói thêm với cô mấy câu nữa, thế nhưng cơ thể thật sự đau lắm rồi, chỉ có thể từ từ nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Lúc này, báo chí ở bên ngoài đã không chịu nổi nữa, chỉ là không ai được tiến vào trong quấy rầy bệnh nhân, họ cứ đứng mãi ở cổng bệnh viện, cuối cùng bệnh viện không thể không ra mặt kêu bọn họ dừng việc đưa tin lại.
Thế nhưng tập đoàn Lệ Kình vì chuyện Lệ Thiên Minh nằm viện mà tạm thời chuyển giao quyền quản lí cho phó tổng giám đốc, phòng nhà họ Lệ bắt động suy nghĩ.
Nhân lúc Lệ Thiên Minh vẫn còn nằm viện, phó tổng giám đốc đã tiếp nhận hạng mục mới, vừa hay lại là hạng mục mà Trần Dịch muốn có được, bây giờ những tài liệu này đều nằm trong tay của Lệ Bách Nhiên hết.
Đợi sau khi Lệ Thiên Minh biết, Lệ Bách Nhiên đã bắt tay vào chuẩn bị rồi, còn mấy lần Trần Dịch gọi điện thoại cho Đường Thanh Tâm, cô đều chối bỏ, nói bây giờ mình không tiện, thật sự không thể từ chối được, chỉ là bây giờ cô đang ở bệnh viện, Lệ Thiên Minh cũng không quản lí nữa, muốn có được tài liệu là việc vô cùng