Sau khi cô đi rồi, Lệ Thiên Minh mới nhận ra rằng đã nhiều ngày qua mình không gặp Đường Thanh Tâm, anh hoàn toàn không bận tâm đ ến những thứ trên mạng kia.
Anh muốn nghe giọng nói của Đường Thanh Tâm, nhưng lại sợ mình không chịu nổi, nên đã quyết tâm thì phải tàn nhẫn.
Lệ Thiên Minh không biết rằng quyết định này của mình đã suýt khiến Đường Thanh Tâm ngã vào vòng tay kẻ khác, đợi đến khi anh hiểu được ra mới thấy hối hận vì ban đầu mình đã nhiều chuyện.
Một đêm qua đi, sự tĩnh lặng của thành phố bị buổi sáng sớm đánh thức, trời vừa hừng sáng, Đường Thanh Tâm đã lên đường, chuyện tối qua vẫn hiển hiện ra trước mắt, cô không muốn trở lại công ty nữa, cũng không muốn làm cổ đông gì hết.
Có đôi khi từ bỏ còn dễ hơn sở hữu, cô gửi hành lý của Lệ Thiên Minh đến công ty, dù sao thì Lệ Thiên Minh cũng tránh không muốn gặp cô, Đường Thanh Tâm dứt khoát đem đồ đạc gửi tới phòng làm việc, đợi đến khi Lệ Thiên Minh quay trở về thì ngoài một chiếc vali to đùng ra còn có một bản thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần cùng đơn xin từ chức.
Anh không khỏi nhói lòng, Đường Thanh Tâm làm vậy là muốn cắt đứt hoàn toàn với anh rồi sao?
Ngẫm nghĩ hồi lâu, Lệ Thiên Minh cầm thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần và đơn xin từ chức lên xé nát, tuy rằng anh muốn buông tay, nhưng nghĩ tới tất cả mọi điều về cô ấy, đến cuối cùng anh lại không nỡ.
Đường Thanh Tâm lại đến khách sạn ở, nghĩ đến việc sắp phải nói lời từ biệt với thành phố này, cô cảm thấy có đôi chút lưu luyến.
Người mà cô yêu, người đã từng yêu, và người cô căm hận đều ở nơi đây, thế nhưng cô đã lựa chọn ra đi.
Không phải trốn chạy, mà chỉ muốn làm cho bản thân mình mạnh mẽ
lên.
Dù là Lệ Thiên Minh hay Trần Dịch, hoặc Lệ Bách Nhiên cũng đều chịu nhiều áp lực vì mình, nếu như bản thân mình mạnh mẽ thì có thể đứng trên cùng một tầm cao với họ, cũng sẽ không thể thảm như bây giờ.
Cô chọn điểm đến cuối cùng là nghĩa trang, sau khi chào tạm biệt mẹ, cô sẽ bắt đầu một hành trình mới.
Một năm qua đi, nhìn lại tấm ảnh trên bia mộ, Đường Thanh Tâm nén dòng nước mắt đốt gửi cho mẹ cô bức thư cô đã viết, trong thư có mọi điều mà cô muốn nói, mong sao lần sau gặp lại, cô có thể mỉm cười và nói với mẹ rằng cô có thể tự dựa vào chính mình.
Mang theo giọt nước mắt cuối cùng, bóng dáng yêu kiều dần khuất khỏi nghĩa trang, người mà Lệ Thiên Minh cử đi thấy cô đã vào trong sân bay, anh sốt sắng, anh chỉ muốn cho Đường Thanh Tâm nhìn rõ tấm lòng mình chứ không hề muốn ép cô đi.
"Bất kể dùng biện pháp gì các anh phải ngăn cô ấy lại cho tôi bằng được!"
Lời nói của Lệ Thiên Minh là mệnh lệnh, thế nhưng lần này họ có làm gì cũng vô ích, bởi nơi đây là sân bay, cô đã đi qua cổng kiểm tra an ninh, không thể nào khống chế được nữa.
Đợi anh tới nơi thì chuyến bay của Đường Thanh Tâm đã cất cánh, để lại phía sau một người đàn ông vô cùng hối hận nhưng chỉ có thể gào thét phía bên ngoài sân bay.
Cả nước tổng cộng chỉ có một vài thành phố lớn, những nơi có nhịp sống hối hả thì áp lực cũng nặng nề và có nhiều cơ hội, Đường Thanh Tâm muốn thăng tiến với tốc độ nhanh nhất, chỉ có thể dựa vào bản thân mình.
Tuy ở đó, Đường Thanh Tâm là một người nổi tiếng trên mạng xã hội nhưng đến một thành phố khác thì cô chỉ là cô.
Đường Thanh Tâm cố tình che giấu diện mạo xinh đẹp của mình bằng cách búi tóc cao, đen kính gọng đen, trang điểm sao cho mình già thêm mười tuổi, dựa vào năng lực chuyên môn xuất sắc, cô đã được tuyển vào một doanh nghiệp quy mô lớn một cách suôn sẻ.
Nhìn tấm thẻ nhân viên mới toanh, Đường Thanh Tâm cảm thấy phấn khích, cô thay một bộ váy mộc mạc, đổi sang tên tiếng Anh, làm lại từ đầu.
Cô cần tiền, một số tiền lớn để có thể trụ lại thành phố xa lạ này, có rất nhiều nơi có thể kiếm được ra tiền, tuy nhiên nơi có thể kiếm được đồng tiền chân chính thì khá khó khăn.
Nhưng đây là một thử thách với Đường Thanh Tâm, may mắn thay, cô không phải kiểu con nhà giàu quen được cưng chiều, có khả năng thích nghi tốt.
Đó cũng là yếu tố then chốt để vượt qua vòng phỏng vấn ban đầu, cho đến bây giờ Đường Thanh Tâm vẫn còn nhớ những lời mà người phỏng vấn đã nói với cô khi ấy, bất kể điều kiện căn bản như thế nào, cũng như trước đó được hưởng đãi ngộ là bao nhiêu thì cái mà họ muốn là người có trình độ và kinh nghiệm.
Điều kiện này hoàn toàn phù hợp với cô,