Nhất thời Đường Thanh Tâm không biết nên nói cái gì, nhà hào môn nào không phải cũng như vậy?
Nhà họ Đường giàu có giả tạo, có thể bán con gái của mình để lấy tiền, huống chỉ là nhà họ Trần, nhưng đây không phải là cái cớ cho tội ác của họ, tâm hại người không thể yên, Trần Dịch bây giờ đã trở nên như thế này, tất cả đều là do quyền lực gây ra, Đường Thanh Tâm ở một mức độ nào đó, cũng là người đã gây ra một phần.
Nếu không phải vì trả thù, làm sao có thể khiến anh ta quen Thẩm Thiên Vi nếu không phải Thẩm Thiên Vi, bản thân sẽ không trở thành cái gai trong mắt họ, gây ra sự việc như thế này.
"Trần Dịch, anh tha cho tôi đi.
Hôm nay Lệ Thiên Minh không thu mua được Trần Hưng, cũng có thể khiến anh toàn thân rút lui.
Nhưng cả đời này anh phải đối diện với sự truy đuổi của anh ấy, vì để trút giận cho tôi, anh ấy nhất định sẽ không bao giờ buông tha cho anh, anh muốn có cuộc sống như vậy sao? "
"Hừ! Anh ta có cơ hội này sao? Tôi sẽ dùng cô làm con tin để gặp anh ta.
Cùng lắm thì cùng chết chung, tôi không sợ.
Tôi lại muốn xem xem Lệ Thiên Minh đứng giữa cô và lợi ích của công ty sẽ chọn cái nào, cô không phải cũng muốn xem xem sao?"
Đường Thanh Tâm phớt lờ anh ta, người đàn ông điên rồ.
Cô đã từ bỏ thuyết phục anh ta.
Anh ta sẽ không tha cho cô, Đường Thanh Tâm biết bản thân ở đâu trong trái tim Lệ Thiên Minh.
Ngay cả khi Trần Dịch không nói, cô cũng biết rằng Lệ Thiên Minh sẽ chọn cô, cho nên cô cũng có chút mong đợi kết quả này, nhưng cô lại lo lắng rằng Lệ Thiên Minh bởi vì mình mà bị Trần Dịch sai khiến, kết quả này không phải là điều cô muốn thấy.
Cô nợ Lệ Thiên Minh quá nhiều, Đường Thanh Tâm không khỏi lắc đầu khi nhìn thấy Trần Dịch trông như thế này, cô chỉ hy vọng rằng Lệ Thiên Minh có thể bình tĩnh khi bọn họ gặp nhau và không bị lung lay bởi kẻ mất trí này.
Thấy cô không nói gì, Trần Dịch biết cô xem thường mình, cũng không sao cả, ngày mai là biết thôi.
Đưa tay cởi nhẫn của Đường Thanh Tâm ra, Đường Thanh Tâm giãy dụa muốn giành giật với anh ta, Trần Dịch nhanh chóng dùng lực kẹp chặt dây thừng trên người cô, nhìn cô cười.
"Lệ Thiên Minh nhất định sẽ tới!"
Nói xong để thuộc hạ đưa cho Lệ Thiên Minh, khi anh nhìn thấy chiếc nhẫn nhất định sẽ hoảng loạn, một bên khác nhắn cho Lệ Thiên Minh, yêu cầu anh chuẩn bị 5 triệu USD để chuyển vào tài khoản của mình, sáng sớm mai gặp địa điểm đến lúc đó sẽ gửi lại.
Một giờ sau, vệ sĩ của biệt thự bắt gặp một người ăn xin nhỏ bé với chiếc nhẫn kim cương to đùng trên tay, họ nhận ra đó là nhẫn cưới của Đường Thanh Tâm, ngay lập tức đưa đến trước mặt Lệ Thiên Minh.
Cậu bé ăn xin chỉ khoảng mười tuổi, đôi mắt to long lanh, trông rất có sức sống, không hề sợ hãi khi nhìn thấy Lệ Thiên Minh, cậu bé chỉ cầm chiếc nhẫn mà không đưa cho ai.
Thấy tất cả đều gọi Lệ Thiên Minh là ông chủ, tên ăn mày nhỏ bé biết đây là người mình cần tìm nên giao chiếc nhẫn lên hỏi: "Anh là Lệ Thiên Minh? Có người nhờ em đưa cái này cho anh".
Lệ Thiên Minh liếc nhìn vật nhỏ trước mặt, cầm lấy nhẫn, hơi híp mắt.
"Hắn còn nói cái gì?"
“Người đàn ông không nói gì, anh ta chỉ đưa cho em 350 nghìn và nhờ em đưa cái này cho anh".
Khi đứa trẻ nói, mắt dán vào Lệ Thiên Minh, người đàn ông cầm lấy chiếc nhẫn nghĩ đi nghĩ lại, để cấp dưới của anh đưa đứa trẻ đi ăn, sau đó theo dõi cậu bé xem nó đang tiếp xúc với ai.
Tin nhắn trong điện thoại về Đường Thanh Tâm nhận được rồi, anh không thể đợi được tới ngày mai.
Tối hôm nay muốn gặp tên súc vật này luôn, dám lấy tính mạng Thanh Tâm ra uy hiếp mình.
Trần Dịch là thực sự muốn khiến nhà họ Trần phá sản sao?
Như vậy cũng tốt, anh còn có thể tiết kiệm chút tiền, về phần 5 triệu USD, anh lập tức chuyển qua đó ngay, chỉ là chọn đến 24h trong ngày mới đến ngân hàng đối phương và có thể thu hồi bất cứ lúc nào.
Làm như vậy chỉ là làm cái cớ để chụp lại màn hình, Trần Dịch lại không hề nghi ngờ gì.
Người ăn xin nhỏ bé không ngờ rằng mình lại may mắn như vậy, còn được ăn ngon, khi ra khỏi cổng thì có một vệ sĩ đi theo, nhưng cậu bé không hề phát hiện, cậu bé không cần phải quay về nghe lệnh.
Chỉ ở trên đường phố để chờ đợi nhận được sự bố thí của những