Lệ Thiên Minh nhìn cô ta, cười cười nói: "Tôi nghe nói có người đưa mẹ Thanh Tâm đi đâu đó, hơn nữa bệnh viện đó cũng không quá tốt, là con rể đương nhiên tôi cần phải quan tâm một chút rồi."
"Tổng giám đốc thật đúng là hiếu thuận".
Đường Tuyết Mai không cười nhìn thoáng qua Đường Thanh Tâm, trong mắt lóe lên vẻ tàn độc, ý tứ rất rõ ràng.
Dù sao bây giờ trừ Đường Quốc Cường thì không ai có thể đón bà già đó đi cả, nếu không phối hợp...
Về phần Lệ Thiên Minh, cô ta muốn tìm người đàn ông này cũng chỉ là thử thăm dò Đường Thanh Tâm mà thôi.
Nếu anh muốn thì đã sớm ra tay, cho dù có điều tra được cái gì cũng không sợ, dù thế nào đi nữa thì bọn họ cũng chỉ làm theo thủ tục bình thường.
Đường Tuyết Mai dựa ở một bên nhìn điện thoại di động, vừa liếc người đàn ông cẩn thận tỉ mỉ đó, trong lòng lại vô cùng ghen tị.
Cái gì cô ta cũng tốt hơn Đường Thanh Tâm, tại sao con nhỏ ti tiện kia lại được hoan nghênh hơn cô ta chứ?
Đường Tuyết Mai không nhịn được nhìn ra ngoài cửa sổ, phía trước nơi bọn họ đang đứng chính là bãi đậu xe, cô ta liếc thấy chiếc xe quen thuộc đậu ở đó thì trong lòng không khỏi có chút căng thẳng.
Ngay lập tức, Đường Thanh Tâm đã biết tai nạn cũng chẳng là gì, thứ đáng sợ chân chính chính là lòng người.
Còn nữa, hiện tại cũng nên tuyên bố tờ giấy kia với mọi người rồi.
Đường Thanh Tâm lắc đầu không muốn ăn nữa, Lệ Thiên Minh không miễn cưỡng cô, dọn dẹp thức ăn thừa bỏ đi.
Trong phòng bệnh mùi thơm của cơm còn bay nức mũi, từ trưa đến giờ Đường Tuyết Mai vẫn chưa ăn cơm, lúc này cô ta mới phát hiện đối bụng không chịu được.
Bụng vang lên tiếng ọt ọt, đúng lúc mấy người bên dưới đi lên, cô ta cũng không khách sáo nữa.
Cô ta tìm cớ rời đi một lát, tức khắc sẽ có kịch hay để xem.
Lệ Bách Nhiên chỉ sợ cô ta gây bất lợi cho Đường Thanh Tâm nên đã thuê xe chạy tới, mới vừa xuống xe thì lập tức nghe thấy một tiếng nói the thé gọi tên anh ấy.
Sau đó là những tiếng bước chân hỗn loạn, anh ấy mới vừa quay đầu đã bị một đám người vây lại.
"Lệ Bách Nhiên, anh có giải thích gì với những hình ảnh trên mạng không? Đây là lần thứ hai trong tháng này bị chụp hẹn hò với Đường Thanh Tâm rồi, anh có lời gì muốn nói không?".
"Anh có phải là người thứ ba phá hư cuộc hôn nhân của Đường Thanh Tâm và Lệ Thiên Minh không?"
"Lệ Bách Nhiên, nhiều năm trước anh và Đường Thanh Tâm từng qua lại, không phải là chia tay bởi vì Lệ Thiên Minh chen chân vào giành lấy người yêu đó chứ? Lệ Bách Nhiên, xin anh hãy trả lời đi!"
"Lệ Bách Nhiên, Lệ Bách Nhiên, anh và Đường Thanh Tâm hẹn hò dẫn đến việc cô ấy xảy ra tai nạn, nhà họ Lệ có ý kiến gì với tình yêu trái luận thường đạo lý này không?".
"Lệ Bách Nhiên..."
Lệ Bách Nhiên đối mặt với rất nhiều câu hỏi từ các nhà truyền thông, trong cổ họng và hốc mắt hơi khô cạn.
Sau khi anh ấy xuyên qua đám người nhìn thấy bóng dáng thoáng qua thì bèn hằng giọng, mọi người lập tức yên tĩnh lại, hiện trường chỉ có tiếng máy ảnh liên tục vang lên tách tách.
Lệ Bách Nhiên biết nếu hôm nay không nói rõ thì không có cách nào rời khỏi đây được, vì thế anh ấy cầm lấy micro của một nhà truyền thông trong đám người kia, nghiêm nghị đáp lời: "Tôi và Đường Thanh Tâm trong sạch, chuyện xảy ra là có nguyên nhân chứ không giống như mấy tấm hình mà các nhà truyền thông xấu xa kia chụp đâu.
Tôi chỉ muốn giúp Đường Thanh Tâm tìm ra mẹ của mình, nếu muốn biết tình huống cụ thể thì tại sao các vị không đi hỏi người kia đi?"
Anh ấy vươn tay chỉ vào Đường Tuyết Mai đang đứng ở trước cửa nghe lén, ngay lập tức đã có người phát hiện ra cô ta, ùn ùn kéo cô ta tới trước mặt mọi người.
Đường Tuyết Mai nhìn chung quanh, ánh mắt lộ ra vẻ tránh né giống như nai con, dáng vẻ hoảng sợ đó vô cùng khiến người thương tiếc, Lệ Bách Nhiên thấy thế chỉ cảm thấy buồn nôn.
"Chuyện đó, tôi...!tôi cũng không biết.
Lệ Bách Nhiên, nhà chúng tôi cũng không đồng ý chuyện giữa anh và em gái tôi, mẹ của Thanh Tâm là người bị bệnh tâm thần, nếu anh muốn nhận được sự ủng hộ từ bà ấy thì cũng không lý trí quá rồi đấy, vậy nên lúc này chúng tôi mới không có cách nào mà phải đưa bà ấy đi."
Mọi người xôn xao, khó trách Lệ Bách Nhiên và Đường Thanh Tâm ba lần bốn lượt bị chụp lại, hai người nối lại tình xưa.
Lệ Bách Nhiên à Lệ Bách Nhiên, đúng thật là có thủ đoạn mà.
"Đường Tuyết Mai, cô nói dối! Rõ ràng chính cô muốn gả cho chú của tôi nên mới ép Thanh Tâm ly hôn, sau đó trèo lên vị trí đó, bây giờ còn trả đũa nữa sao!"
Đường Tuyết Mai lập tức bị anh ấy rống đến mức lui về phía sau, nước mắt