Hai vệ sĩ nghe lệnh, trực tiếp ngăn Lạc Hiểu Nhã lại, kéo cô vào trong.
Đôi chân dài của Lạc Hiểu Nhã đá lung tung, muốn giãy dụa thoát khỏi sự khống chế của hai người này, cao giọng hét lên: “Thả tôi ra, lũ súc sinh các người, thả tôi ra”
“Cô gào đi, cô tiếp tục gào đi.
Tôi nói cho cô biết, cô có gào to thế nào cũng đều vô dụng thôi, ở đây, không có ai dám tát vào mặt tôi đâu.”
“Ai yo, giọng điệu thật là lớn mà”
Khi Tổng giám đốc Lưu đang đắc ý, đột nhiên cửa phòng bao bị đá ra, một nhóm người xông vào.
Dẫn đầu là một thanh niên vô cùng đẹp trai rạng ngời, những người phía sau thì đều cao to, ăn mặc vô cùng cao quý, khí chất bất phàm.
Trong lòng Tổng giám đốc Lưu lộp bộp một tiếng, trực giác cảm thấy đám người này không dễ chọc.
Châu Hữu Thiên thấy Lạc Hiểu Nhã bị hai vệ sĩ giữ lấy, vô cùng hung dữ, mí mắt giật lên, vội vàng xông đến, đá cho mỗi người một cú.
.
||||| Truyện đề cử: Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc |||||
Hai vệ sĩ còn muốn tiến lên giáo huấn Châu Hữu Thiên, thì bị người phía sau anh ta không chế lại: “Dám động tay với cậu Châu, chán sống rồi à?”
Châu Hữu Thiên căng thẳng kéo Lạc Hiểu Nhã dậy, không dám nhìn vào đôi mắt hoa đào long lanh của cô.
Nếu như cảnh tượng vừa rồi bị Hoắc Tùng Quân nhìn thấy, e rằng anh ta sẽ xong mất.
“Tiểu tiên… không phải, Cô Lạc, cô không sao chứ? Không bị thương chứ?”
Lạc Hiểu Nhã sờ cổ tay đỏ bừng của mình, mờ mịt nhìn Châu Hữu Thiên: “Anh anh là ai? Sao anh lại biết tôi?”
Châu Hữu Thiên ngẩn ra, trong lòng rất phức tạp.
Lạc Hiểu Nhã đã không còn nhớ cảnh tượng bọn họ gặp nhau ở cổng nghĩa trang lúc đó nữa rồi, nhưng anh thì vẫn nhớ đến khuôn mặt của cô.
Có điều chua xót cũng là chua xót, anh ta không dám suy nghĩ về người của Hoắc Tùng Quân.
“Cô Lạc, tôi là anh em tốt từ nhỏ của Hoắc Tùng Quân, Châu Hữu Thiên”
Lạc Hiểu Nhã nghe thấy cái tên Hoắc Tùng Quân, đầu óc choáng váng đột nhiên khựng lại: “Hoắc Tùng Quân?
Khi cô vừa nói ra cái tên này thì rất tủi thân, nước mắt lộp bộp rơi xuống, giống như một đứa trẻ không tìm được mẹ mình vậy: “Hoắc Tùng Quân đang ở đâu? Tôi