Lạc Hiếu Nhã ngạc nhiên nhìn anh ta, không ngờ Trần Thanh Minh lại nhạy bén như vậy.
Cô nói nhỏ: “Không chắc chắn, nhưng trong lòng tôi có nghi ngờ”
Trần Thanh Minh không có vết tích liếc Phương Ly một cái, thấy dáng vẻ cô ta không chuyên tâm, cau mày.
Bộ phận thiết kế của công ty bọn họ là bộ phận hòa bình nhất, các nhà thiết kế trong bộ phận đều có tính cách tương đối tốt, chỉ ngoại trừ Phương Ly này.
Phương Ly này vô cùng thích ra vẻ, tính cách rất mạnh mẽ sắc sảo, trong lòng nhỏ nhen, nhưng quả thật rất có tài, trong nhà cũng có chút quan hệ nhân mạch.
Lúc trước có tâm tư nhỏ đều không có chuyện gì lớn, nhưng nếu như cô ta có tham dự vào chuyện tối qua, vậy thì phải khiến người khác nghĩ nhiều rồi.
Phương Ly không biết Trần Thanh Minh đang suy nghĩ nên để cô ta đi hay ở lại, cô ta ăn xong cơm trở về văn phòng, đều không thể chuyên tâm làm việc được, trong lòng đều rất phiền muộn.
Cho đến khi tan làm, một đồng nghiệp bên cạnh cầm điện thoại vui vẻ nói với cô ta: “Phương Ly, dì hai tớ giới thiệu cho tớ đối tượng xem mắt, bảo tớ gửi ảnh sang, cậu nói xem tớ gửi bức ảnh này có được không?”
Tâm trạng Phương Ly đang khó chịu, vốn dĩ muốn trực tiếp đẩy cô ta ra, nhưng vô tình liếc nhìn vào bức ảnh, mắt đột nhiên sáng lên.
“Có thể, cậu gửi bức ảnh này đi.
Tớ cảm thấy bức ảnh này của cậu đặc biệt xinh đẹp, cậu có thể gửi cho tớ không?”
Đồng nghiệp thấy Phương Ly vẫn luôn cao ngạo vậy mà lại khen cô ta xinh đẹp, trong lòng vui mừng đến nở hoa, không nói hai lời trực tiếp gửi ảnh cho cô ta.
Phương Ly lưu bức ảnh lại, phóng to bức ảnh, quả nhiên nhìn thấy thứ mình muốn, trên mặt nở nụ cười kỳ dị.
Đến giờ tan làm rồi, bộ phận thiết kế đã không có ít người rời đi, Lạc Hiếu Nhã cũng chuẩn bị thu dọn đồ đạc ra về, đột nhiên Trần Thanh Minh tiến vào, vẫy tay về phía cô: “Hiếu Nhã, qua đây một chút.”
Vẻ mặt Lạc Hiếu Nhã nghi ngờ, nhưng vẫn đặt đồ xuống đi qua.
Phương Ly âm thầm đi theo, nhìn thấy cô và Trần Thanh Minh đơn độc đi vào văn phòng, ghen tỵ đến mắt đều đỏ.
Trần Thanh Minh kêu cô ta qua làm cái gì chứ?
Bọn họ cố nam quả nữ đi vào văn phòng làm cái gì chứ, tại sao còn phải khóa cửa?
Trong lòng Phương Ly vô cùng khó chịu, gấp gáp không thôi, thấy bọn họ mãi không ra, e rằng bọn họ đang làm chuyện thân mật không thể nhìn thấy trong văn phòng, vội