“Con biết ý của mẹ mà.
Lạc Hiếu Nhã chỉ là một cô nhi, nó không xứng với con, không xứng với nhà họ Hoắc chúng ta”
Vẻ mặt Hoắc Tùng Quân có chút không kiên nhẫn, lại là bài ca này, tại sao cứ luôn nói về gia thế của Hiếu Nhã vậy chứ?
“Bây giờ Đại Thanh đã bị diệt vong rồi, nhà chúng ta cũng không phải có hoàng vị cần phải thừa kế.
Cho dù gia thế của Hiếu Nhã kém một chút thì làm sao? Con thích con người cô ấy, cũng không phải là thích gia thế của cô ấy.
Cho dù cô ấy là một kẻ ăn mày, con cũng sẽ lấy cô ấy”
Mẹ Hoắc còn muốn nói cái gì đó, thì đã bị ông cụ Hoặc trực tiếp ngắt lời: “Hà Lan, con đừng quên, lúc đầu khi con gả cho con trai bố, gia thế nhà họ Đinh cũng không ra làm sao cả.
Không phải bố không hề ngăn cản con vào cửa sao? Bố thấy con ở nhà họ Hoắc lâu rồi, quên mất hoàn toàn hoàn cảnh trước kia của mình rồi”
Sắc mặt mẹ Hoắc thay đổi, ngón tay nắm chặt lại, cúi đầu, cuối cùng không dám nói gì nữa.
Lúc đầu lý do bà ấy có thể gả cho người chồng bây giờ, cũng do bà ấy dùng một số thủ đoạn, nếu như chỉ nói về gia thế, gia thế nhà họ Đinh quả thật kém xe nhà họ Hoắc.
Ông cụ Hoắc xuất mã quả nhiên không ai có thể địch lại, một câu nói là có thể xử lý được mẹ Hoắc.
Khóe miệng Hoắc Tùng Quân nhếch lên, cười với ông cụ Hoắc, ông cụ hừ lạnh một tiếng, nói khẩu hình với anh một từ “cỏ non”.
Nụ cười Hoắc Tùng Quân cứng đờ trên mặt.
Anh bất lực cười cười, mình rất muốn lừa Hiếu Nhã về nhà, nhưng quan trọng là phải có sự đồng ý của Hiếu Nhã mới được.
Nghĩ đến đây, anh đột nhiên khựng lại, nghĩ đến một chuyện, ngẩng đầu, nhìn ba người, mở miệng: “Quên mất không nói chuyện này với mọi người, bây giờ Hiếu Nhã đã trở thành bạn gái của con rồi”
Mẹ Hoắc đột nhiên ngẩng đầu, không thể tin nổi nhìn Hoắc Tùng Quân.
Trong lòng bà ấy vẫn còn hi vọng, nếu như Lạc Hiếu Nhã không đồng ý với Hoắc Tùng Quân, cho dù Hoắc Tùng Quân có thích Lạc Hiếu Nhã, hai người cũng không có khả năng.
Nhưng bây giờ Hoắc Tùng Quân vậy mà lại nói với bọn họ, Lạc Hiếu Nhã tiếp nhận anh rồi, chuyện này khiến mẹ Hoắc ngạc nhiên.
Sau khi ngạc nhiên qua đi, khuôn mặt của bố Hoắc và ông nội Hoắc tràn đầy vui mừng.
Hai người bọn họ không hề có bất kì thành kiến nào với Lạc Hiếu Nhã, cũng không có chấp nhất gì đối với chuyện dòng họ gia thế, chỉ cần bản thân Hoắc Tùng Quân thích là được.
Từ nhỏ Hoắc Tùng