Bố An bị lời này của cô ta làm cho tức giận, cười lạnh lùng nhìn cô ta: “Mày cho rằng tạo không hủy hôn ước của mày thì mày thực sự có thể gả cho Hoắc Tùng Quân sao? Sao mày lại ngây thơ vậy chứ.
Dù không có tao thì Hoắc Tùng Quân cũng buộc mày hủy bỏ hôn ước thôi.
Giữa hai chúng mày không có tình cảm, hôn ước đó chỉ như một tòa tháp bị chạm vào sụp đổ thôi, chỉ duy trì bởi những lời nói dối”
Bây giờ ngay cả lời nói dối đó cũng bị vạch trần rồi.
Mặc dù An Bích Hà không cam lòng nhưng cũng biết rằng những lời bố nói không hề sai.
Dù không hủy bỏ hôn ước này thì Hoắc Tùng Quân chắc chắn cũng sẽ làm vậy, sẽ không chịu kết hôn với cô ta.
Cô ta cúi đầu không nói gì, bố An nhìn dáng vẻ của cô ta cũng cảm thấy vô cùng chướng mắt: “Bây giờ chuyện đã đến mức không thể quay đầu được nữa rồi.
Hiện tại không có ai chịu giúp đỡ nhà họ An.
Không phải trước đó mày nói có thể rời sự tập trung của Hoắc Tùng Quân với An thì sao? Sao giờ không có động tĩnh gì vậy?”.
“Tao đã sớm bảo mày rồi, phụ nữ đối với những người đàn ông như Hoắc Tùng Quân tuyệt đối sẽ không có tình cảm gì ở đây cả.
Nói vậy để cho mày biết là không nên tìm Lạc Hiếu Nhã gây phiền phức làm gì, vậy mà mày nhất quyết không nghe, vẫn liên tiếp làm chuyện ngu xuẩn, vẫn cứ từng bước chọc giận vào Hoắc Tùng Quân”.
Bố An hung hăng trách mắng An Bích Hà.
Nếu không phải cô ta gây rối thêm thì chuyện cũng sẽ không phát triển đến mức hỏng bét như vậy.
An Bích Hà bị mắng đến mức không ngóc đầu lên được, thấp giọng nói: “Bố, bây giờ không phải lúc để mắng con đầu.
Hiện tại chúng ta phải tìm người trợ giúp, hợp tác lại đối phó Hoắc Tùng Quân, nếu không nhất định chúng ta không chống đỡ được đến cuối tháng này”
“Bây giờ Hoắc Tùng Quân đã công khai phân rõ giới hạn với nhà họ An.
Những dòng họ khác đã sớm biểu hiện thái độ rồi.
Trước kia chúng ta cũng đã chọc giận không ít dòng họ, sợ rằng bây giờ cũng không có người nào dám ra mặt giúp chúng ta”
Sao bố An có thể không biết những chuyện này, nhưng vấn đề ở đây là không có ai chịu giúp bọn họ.
Nếu như không có ai giúp đỡ nhà họ An thì bọn họ chỉ có thể ngồi chờ chết.
“Nhà họ Ngô thì sao?” An Bích Hà hỏi.
Bố An hơi kinh ngạc: “Thằng nhóc nhà họ Ngô kia quả thực cũng không ưa Hoắc Tùng Quân, nhưng nhà bọn họ là do bố cậu ta cầm quyền.
Nếu như bố cậu ta không lên tiếng, chỉ sợ cũng không dám giúp chúng ta”.
Những chuyện này Ngô Thành Nam đều nói với An Bích Hà rồi, tuy nhiên An Bích Hà cảm thấy bọn họ sẽ không giúp khi không có đủ lợi ích cho họ.
Nhưng chỉ cần đưa ra đủ lợi ích thì nhà họ Ngô chắc chắn sẽ giúp chuyện này.
Cô ta giống như hạ quyết tâm vậy, nói với bố An: “Bố, chúng ta hãy bỏ ra một số sản nghiệp của nhà ta giao cho nhà họ Ngô, làm cuộc trao đổi với bọn họ.
Con sẽ đi tìm Ngô Thành Nam nói chuyện, nhất định bọn họ sẽ động tâm”
Bố An nhìn