Nói đến đây, bản thân Lạc Hiểu Nhã cũng không chắc chắn lần sau sẽ như thế nào, vì vậy mới sửa lại: “Sau này em sẽ xem xét tình hình cụ thể rồi mới quyết định.
Nếu là chuyện nguy hiểm em nhất định sẽ không để bản thân dính vào, sẽ nhanh chóng rút lui, tuyệt đối sẽ không để bản thân bị thương.”
Hoắc Tùng Quân vừa tức giận vừa buồn cười nhìn cô.
Bây giờ cô như một đứa trẻ đang nhận lỗi, ngoan ngoãn cúi thấp đầu.
Nhưng trong lời nói của cô vẫn thể hiện một thái độ kiên quyết, có lẽ trong tương lai sẽ có nhiều chuyện cô nhất định không chịu khoanh tay đứng nhìn”
“Sau này nếu có xảy ra chuyện gì thì không được tự ý hành động nữa, ít nhất cũng phải bàn bạc với anh.”
Cuối cùng, người nhượng bộ vẫn là Hoắc Tùng Quân, nghe giọng điệu của anh không còn tức giận nữa Lạc Hiểu Nhã liền ngẩng đầu, cười lấy lòng anh.
Vì khóc nhiều mà đôi mắt và chóp mũi của cô vẫn còn ửng đỏ, lúc này cô lại mỉm cười để lộ hàm răng đều trắng tinh.
Trông cô vừa đáng thương lại rất đáng yêu.
Hoắc Tùng Quân kìm lòng không được liền đưa tay nhéo má cô, cảm nhận được da thịt mềm mại của cô dưới tay mình, tâm trạng của anh mới thoải mái được phần nào.
Sau đó, anh kéo cô lên xe rồi nói: “Cái tên Quý Tiêu Châu đó lúc nào cũng nói là anh trai của em, vậy mà lại giới thiệu cho em mấy người nguy hiểm kia.
Lúc em làm chuyện nguy hiểm cũng không ngăn cản, anh phải tìm cơ hội dạy dỗ anh ta một chút mới được.”
Lạc Hiểu Nhã nhẹ giọng nói: “Là em nhờ anh ấy, không thể trách anh ấy được.”
Hoắc Tùng Quân nhìn cô, cô mím môi không dám nói gì nữa.
Hoắc Tùng Quân khởi động xe, sau khi Lạc Hiểu Nhã nói địa chỉ của viện dưỡng lão, hai người nhanh chóng lái xe đi đến đó.
An Thị.
Trước đây, Phương Ly đã từng gặp bà nội của Bách Hiểu Nhã một lần.
Sau này, cô ta luôn chú ý đến chuyện của nhà họ Lạc, cô ta rất muốn xem bộ dạng chịu nhiều ủy khuất của Lạc Hiểu Nhã khi ở cùng với người nhà họ Lạc.
Nhưng vì chuyện Trần Thanh Minh đột nhiên tỏ tình nên cô ta lại dồn hết sự chú ý sang An Bích Hà.
Những ngày vừa qua cô ta đã hoàn toàn lấy được sự tín nhiệm của An Bích Hà.
Ở An Thị, cô ta không khác gì cá gặp nước, diều gặp gió.
Bây giờ có thời gian nên cô ta lại đi dò hỏi chuyện của nhà họ Lạc.
Lúc này, cô ta mới biết bố con Lạc Đại Hùng đã bị Lạc Hiểu Nhã dạy cho một bài học, bà cụ Lạc cũng bị đưa vào viện dưỡng lão.
Lúc Phương Ly nghe được chuyện này, cô ta vô cùng kinh ngạc.
Lúc trước, khi