“Làm việc… không lẽ vô đó ngắm ruồi!”
Dứt lời Phong Du đạp ga phóng nhanh, xe Lamborghini lau nhanh trên đường trưa nắng chang chang, chói lên chiếc xe bóng bẩy.
Đây là xe riêng của Phong Du, và anh đi xe nay là có mục đích tránh bị phát hiện…
Đến khách sạn cũng đã xế chiều, Mặc Đình Ngôn đặt tay trong túi quần thảnh thơi theo sau Phong Du, vừa đi hắn vừa quan sát xung quanh, tính hắn cẩn trọng xem địa hình thoát hiểm, dù sao Phong Du từng phản bội hắn, giờ bám díu giúp hắn thế, hắn phải đề phòng tuyệt đối, không thể coi thường Phong Du như trước.
Bước chân Phong Du đột nhiên dừng lại, ngoái ra sau thấy Mặc Đình Ngôn đang ngó xung quanh, liền nhếch môi cười: “Không phải là anh sợ tôi ăn thịt anh chứ?”
“Ừ, thử ăn coi được không?”
Nghe Mặc Đình Ngôn nói thế, Phong Du quay lại mở cửa phòng Vip, bước trong phong khá sa hoa lộng lẫy màu vàng chủ đạo, phong cách trang trí cổ điển.
“Anh đi tắm đi!” Phong Du nhanh chóng đã lấy áo ngủ trong tủ ném cho Mặc Đình Ngôn, đồng thời anh ta cũng cởi áo, lộ ra cơ bắp cuồng cuộng đẹp đẽ.
“Tắm ư? để làm gì?” Mặc Đình Ngôn nhìn Phong Du với ánh mắt nghi ngại, bởi thấy thân hình Phong Du cũng khá cuốn hút, hắn công nhận bây giờ mới để ý người đàn ông này khá là hoàn hoản về ngoài hình và không lẽ có vấn đề giới tính.
“Ngủ!” Phong Du ban cho hắn một chữ, ngữ khí dầy dứt khoát rồi phóng lên giường nằm nhắm có vẻ mắt hưởng thụ.
“Mẹ bà anh… muốn chơi tôi hả?..” Mặc Đình hậm hực vừa bước vào nhà tắm vừa nói tiếp: “Tôi đang cua vợ, anh lôi tới khách sạn tắm, con mẹ nó anh chơi trò gì vậy?”
- “Ầm.”
Mặc Đình Ngôn chưa kịp phản ứng, xoay lại thì Phong Du đã đẩy hắn dán vào tường phòng tắm, xui một nỗi vòi nước đang xả, thân hình đẹp của cả hai nam nhân ướt sũng quyến rũ, tim cả hai thi nhau đập dồn dập, bất chấp tiếng nước xả, không qua được tiếng tim đó.
Phong Du cũng cảm thấy chỗ đó chạm nhau cạch hai lớp quần âu ướt nhẹ.
Mặc Đình Ngôn mặt đó gây quay hướng khác, chiếc cổ trắng của hắn lộ ra, lớp áo somi trắng mỏng manh cũng không còn che chắn cơ thế khoẻ khoắn của nam nhân.
Hắn thầm nghĩ tên Phong Du này kẹp chặt [email protected] dưới nhưng thế để làm gì, chả lẽ muốn chơi bê đê thiệt.
Bầu không khí trở nên ám muội và ngượng ngùng.
“Đình Ngôn…” Phong Du kề tai rỉ lời nhấp nhả chữ, hơi thở ấm nóng kiềm chữ bay lướt vành tay đang đỏ nhạy cảm: “Mỏ hỗn vừa thôi!..
đã bảo vào đây làm việc rõ chưa?”
“Ừ… mẹ kiếp thả ra… không lẽ muốn hiếp tôi?” Mặc Đình Ngôn cựa quậy hai tay bị giữa trên đỉnh đầu.
“Ây… nha… khi nãy ai thách tôi ăn thịt…” Phong Du béo má Mặc Đình Ngôn một cái rồi trượt tay xuống chỗ * đấy vẽ vời buông lời trêu ghẹo: “Giờ coi tôi thịt được không?”
“Mẹ nó… anh có thôi đi không?” Mặc Đình Ngôn lên gối chỗ hiểm, và Phong Du tinh ý chụp ngay chiếc gối muốn đối phó thằng nhỏ của mình, anh nghĩ đúng là tình hình không ổn thì muốn hỗn đảng thằng em đây mà.
Phong Du nghĩ đôi khi trêu chọc Mặc Đình Ngôn đúng là thú vị.
“Không?” Phong Du đè chặt ép sát trên dưới chạm nhau.
“Tên Phong Thiên Dật khốn kiếp… tôi không rảnh chơi với