Bạch Yên Chi đơ ra vài giây rồi bật cười: "Anh làm gì có cửa làm người thay thế!"
Mặc Đình Ngôn buồng rủ rượi, nghĩ vậy là bít cửa thiệt luôn.
Phía dưới quan khách cười rộ lên, bàn tán...
Bạch Yên Chi đưa bàn tay đeo nhẫn cưới lên trước mặt Mặc Đình Ngôn, mỉm cười:
"Anh trao nhẫn cho em rồi, và em đã trao trái tim cho anh từ lâu rồi!"
Mặc Đình Ngôn ngớ ra và giây, tròn mắt hỏi kĩ lại: "Em yêu anh lâu rồi hả?"
Bạch Yên Chi gật đầu đáp: "Yêu trước khi chuyến bay sang Nhật Bản dự hội thảo tạo ra người máy giống Lạc Vy đó!"
Mặc Đình Ngôn gải đầu nhớ lại, đúng là đêm ở khách sạn bên Nhật Bản, Bạch Yên Chi đã hỏi anh những câu hỏi kỳ lạ ngụ ý hỏi Lạc Vy rất quan trọng với hắn phải không? Và trong đêm mưa gió đó cô đã hôn bạo gan hôn môi hắn.
Mặc Đình Ngôn mỉm môi cười trêu bản thân, ánh mắt si tình nhìn vào mắt cô vợ ngốc vài giây, xoa đầu kéo cô ngã vào lòng vuốt v e, đúng là hắn bị mù trái tim như vợ từng chửi xéo xắc.
Lúc đó đúng là hắn không phân biệt được cảm xúc và ý của Bạch Yên Chi.
"Không phải vì anh đẹp trai nên yêu chứ?" Mặc Đình Ngôn cười trêu, khiến Bạch Yên Chi đỏ mặt vô thức đấm vào ngực nam nhân, miệng chối bây bẩy.
"Làm gì có!"
Mặc Đình Ngôn bế vợ xoay mấy vòng tròn hạnh phúc, cô dâu mắc cỡ nép trên vai chú rễ, chợt Mặc Đình Ngôn đơ ra, trong thấy 2 đứa bé đứng cạnh con trai ruột của mình, mà còn gọi Đình Kêu là anh hai.
"Ha...!Hai nhóc cũng đến đám cưới của ba Ngôn à!" Mặc Đình Ngôn thả vợ xuống, mỉm môi cười khẩy ẩm một nếp một tẻ hôn hít lên gò má từng đứa.
Bạch Yên Chi ngơ ra vài giây: "Anh biết chúng là..."
"Ừ...!con của anh với Phong Du đấy!"
"Hả?" Bạch Yên Chi há hốc mồm, trước lời trêu đùa của Mặc Đình Ngôn.
Còn hắn thì cố tình trách vợ nghi ngờ giới tính của hắn.
"Anh!!!" Cô gằn giọng trừng mắt tức giận, rõ ràng Mặc Đình Ngôn xạo.
Ủa khoang...!Nói vậy Mặc Đình Ngôn chưa biết chúng là con ruột của mình sao? Bạch Yên Chi liếc hai tiểu bảo bối ma lanh, rồi nụ cười kỳ dị của vợ, khiến Mặc Đình Ngôn chú ý trên cổ hai đứa nhỏ có đeo cặp dây chuyền long phụng mà hắn gửi cho Bạch Yên Chi.
Hắn như phỏng nước sôi buông hai đứa nhỏ xuống núp sau vợ mình, ánh mắt hắn có chút kinh hãi nhìn kỹ hai thiên thần đúng là có nét giống Bạch Yên Chi.
"Này...!Nó là con tên nào?"
- "Cốc.".
Ngôn Tình Tổng Tài
Bạch Yên Chi vươn tay ký đâù hắn một cái đau điếng, cô không ngờ người đàn ông này, đến chứng cứ trên cổ chúng mà còn nghi ngờ lung tung được.
"Sao em, đánh anh?"
3 đứa nhỏ cười phá lên, làm cha của chúng quê hơn.
Bạch Yên Chi mỉm môi.
Mặc Đình Ngôn nghĩ lẽ nào năm đó vợ mình mang thai 3.
"Yên Chi...!Chúng là con của anh hả?"
Bạch Yên Chi khẽ gật đầu, 3 đứa nhỏ chạy đến ôm chằm lấy cha ruột.
Phía dưới quan khách vô tay chúc phúc gia đình tràn ngập hạnh phúc trên lễ đường.
Mặc Đình Ngôn đan chặt tay Bạch Yên Chi, hắn đọc lời thề ước:
"Anh mãi mãi chỉ yêu em, anh hứa sẽ cho trở thành người vợ hạnh phúc nhất.
Yên Chi..."
Mặc Đình Ngôn ngập ngừng tiếp câu: "Anh yêu em!"
Cuối cùng Bạch Yên Chi cũng nghe được 3 chữ này từ người đàn ông lãnh khốc này.
Họ trao nhau