Hắn sẽ dày vò bóp nát trái tim cô gái này bằng mọi giá, kể cả giả ngu ngơ sơ hở bị cha ra lệnh.
Một tổng tài yếu đuối mất quyền không thế dưới chủ tịch Tập Đoàn Mặc Đình, hắn diễn quá đỉnh đúng không?
“Reng reng.”
Mặc Đình Ngôn đang mơ mang trong ký ức thì tiếng chuông điện thoại gọi đến.
Hắn chột lấy điện thoại trên tủ đầu giường xem là số bác sỹ tư gọi đến, hắn nhíu mày lo lắng.
“Chết rồi có phải…?”
Hắn gạt nút bắt máy, bên kia giọng nam gấp gáp: [Đình Ngôn anh tới ngay đi, Lục… Lục lão gia…"]
“Nói mau!!!”
[Lục lão gia không thấy đâu nữa!]
“Chết tiệt, canh một người cũng không xong.”
Dứt lời hắn lật đật ra xe lái ngay đến biệt thự hoàng gia, bước xuống hầm tối kiểm tra.
“Tôi ra ngoài một xíu, trở vào đã không thấy người đâu!” Một thanh niên trẻ 28 tuổi tên Âu Đình Nghiêm là một bác sỹ nội khoa giỏi, thấy hắn bước vào liền vỗ vai hắn nói, hắn đảo mắt quanh phòng dừng lại ở ga nệm trắng xoá, bình truyền dịch treo trên giá đã cạn hết, những miếng dán liên kết máy theo dõi nhịp tim bung tung toé.
Hắn siết chặt đôi tay người như gục ngã.
“Đình Ngôn…” Âu Đình Nghiêm bước lại an ủi.
“Bạch Yên Chi… vì Bạch Yên Chi… Lục Hàn Quyết phải ở đây!”
“3 năm rồi, Đình Ngôn, đừng như vậy nữa được không? Sao anh không chấp nhận sự thật Bạch Yên Chi đã chết hả?” Âu Đình Nghiêm ôm Mặc Đình Ngôn đang run rẩy vào lòng vỗ về.
“Không đúng, tôi tin Bạch Yên Chi và con của tôi còn sống, chính Lục Thừa Cẩn mang cô ấy đi.”
“Đó là nghi ngờ của cậu, Lục Lão gia đã nói Bạch Yên Chi nhảy sông tự tử rồi, bài vị trong Lục Gia anh không tin sao?”
Mặc Đình Ngôn làm sao tin một người tối đó hắn con ôm ấp, còn ngoan ngoãn nghe lời dỗ ngọt của hắn, còn gật đầu chờ hắn trở về.
Tại sao bỗng chốc bỏ hắn đi tự sát được.
Không thể chỉ vì bức ảnh giống Bạch Yên Chi mà yếu lòng được, lại còn mang thai con của hắn mà.
Lúc hắn về biệt thự hoàng gia không gặp Bạch Yên Chi, cơn sốt đã đưa hắn ngủ đến sáng, tinh mơ hôm sau hắn đã qua Lục Gia tìm, quỳ lạy dập đầu.
“Cậu còn đến đây làm gì?” Lục Hàn Quyết ngồi trên sofa giọng đầy tức giận, đâm ánh mắt căm phẫn vào thằng con rể đang quỳ trước mặt ông.
Lục Hàn Quyết nhận ra con gái sau khi con bé kết hôn với con trai của tình địch của mình năm xưa, mà cũng chính là con trai của cô gái ông yêu sâu đậm, thôi thì duyên cha không nối được thể để duyên con kết se, nhưng ông không thể ngờ đã đẩy đứa con gái thất lạc phải chịu đau khổ.
Sao con bé không kể sự thật bị c**ng hi3p chứ? Sao nó không nói với ông là Mặc Đình Ngôn độc đoán coi trọng trinh tiết chứ? Để thằng con rể này đay nghiến tận một năm dài.
Biết như thế ông đã mang con gái lụy tình về rồi.
“Xin cha cho con gặp vợ đi, con có chuyện muốn nói vợ con.” Mặc Đình Ngôn lê hai gối dưới sàn đến gần nắm tay cha vợ vang xin.
“Ha…” Lục Hàn Quyết cười trừ hất tay đứa con rể trời đánh ra, nếu không phải Bạch Yên Chi xin ông tha thứ cho việc thằng rể tàn độc cho người hại tụt cổ phiếu Tập Đoàn Lục Thị, khiến ông nằm viện mấy tháng trời, và còn cả thằng em trai Lục Thừa Cẩn xin ông bỏ qua cho anh trai ruột, chắc ông đã đem luộc thằng rể tàn ác này rồi.
“Nói cái gì?..
Cút ngay cho tôi!” Lục Hàn Quyết đứng dậy hất tay Mặc Đình Ngôn ra, trừng mắt ghét bỏ, ông chẳng hiểu nổi là anh em chảy chung dòng máu, Tại sao thằng em hiểu chuyện tốt tính giống mẹ nó bao nhiêu, thì thằng anh lạnh lùng vô cảm giống cha nó bấy nhiêu.
Ông không cho phép con gái mình bước vào vết xe đổ của nhà họ Mặc, tạo nên bi kịch tình ái năm xưa, sai càng sai.
“Cha…”
Nghe tiếng “cha” càng khiến lửa giận trong Lục Hàn Quyết dâng cao, ông lao vào túm cổ áo con rể kéo lê hắn lên lầu, ném hắn ngã lăn trước bài vị đứa con gái xấu số, nước mắt tuôn thành dòng gầm giọng:
“Đấy!..Cậu muốn nói gì thì nói đi!”
Mặc Đình Ngôn bò dậy, vươn tay run run sờ vào di ảnh người con gái con nụ cười sáng hơn trăng rằm, người con gái đã ngầm yêu hắn, chịu bao cay đắng vì hắn.
“Không… không thể nào?” Mặc Đình Ngôn lùi bước về sau tay cầm chặt sợi dây chuyền mặt trăng vỡ được chắp vá.
Ngày đó hắn hiểu lầm là của Lạc Vy.
Còn vì nó mà đánh đập nhốt bỏ đói Bạch Yên Chi.
Phong Du nói đúng vỡ rồi chắp vá lại cũng còn dấu vết, chính hắn đã tạo ra vết thương trong tâm vợ hắn.
Trong đêm hôm Bạch Yên Chi biến mất hắn đã vô tình thấy nhật ký của Bạch Yên Chi trong vali đồ bên Nhật Bản về.
** ["Tựa đề: Thanh Xuân Bên Anh.
Nội dung: Em