Chỉ trong khoảnh khắc, một luồng dung nham thô to đánh tới chỗ Tống Phong đang đứng.
Mà thuyền ngọc nơi Nhạc Thông đang đứng thì có một vật thô to từ bên dưới dung nham ầm ầm bắn lên như muốn xuyên thủng mạn thuyền, hướng về Nhạc Thông mà tới.
Tống Phong vốn có đề phòng.
Lúc này chỉ kinh không hoảng, lập tức tế ra một tiểu thuẫn đón đỡ luồng dung nham đánh tới, đồng thời Viêm Linh Tham trong tay cũng bị hắn buông ra, trong sự tiếc nuối không kịp nhổ lấy, nhảy về phía sau.
Mắt thấy thân ảnh Tống Phong sắp rơi xuống dung nham.
Đột nhiên một cái bóng trắng lóe lên, đem thân hình Tống Phong vững vàng tiếp lấy.
Chính là hạc giấy lúc trước Tống Phong đem tới.
Mà lúc này, chẳng biết từ khi nào hạc giấy đã lớn gấp mấy lần, mặc dù có chút miễn cưỡng nhưng quả thật đã đón được Tống Phong đứng lên lưng nó.
Mà giờ phút này, Nhạc Thông cũng đã nhanh chóng điều khiển ngọc thuyền vòng qua tránh né cú đánh vừa rồi, thân hình cũng miễn cưỡng ổn định lại, sắc mặt có chút khó coi nhìn nửa thân hình của một yêu xà to bằng thân người lớn, đỉnh đầu nó có một cái sừng màu nâu đỏ, đang giương đôi mắt lạnh lùng nhìn chòng chọc hai người.
“Hỏa Linh Độc Giao Xà.
Quả nhiên là nó!” Nhạc Thông sắc mặt âm trầm.
Hiển nhiên một kích vừa rồi của con yêu xà này làm cho hắn bị hù không nhẹ.
“Xem khí tức nó đã là đỉnh phong Nhị giai yêu thú.
Tống huynh, chúng ta hợp lực đánh nó.
Nếu không hôm nay một trong hai người chúng ta đừng hòng rời khỏi nơi này.” Nhạc Thông nhìn yêu xà một chút, nghiến răng nghiến lợi nói.
Tống Phong gật nhẹ đầu, hiển nhiên biết Nhạc Thông nói lời này là thật.
Thực lực của Nhạc Thông thì hắn không rõ, nhưng bản thân hắn đối phó một chút vừa tiến giai Nhị giai yêu thú thì còn miễn cưỡng, nhưng đối với chân chính Nhị giai yêu thú đỉnh cấp như con Hỏa Linh Độc Giao Xà trước mắt thì lại không thể nào.
Dù sao, về lý thuyết, Nhị giai yêu thú đã có thực lực Luyện Khí Cảnh tu sĩ.
Nơi này lại là địa bàn của nó.
Muốn đem nó chém giết hoàn toàn là nằm mơ nói mộng.
Nhạc Thông thấy Tống Phong gật đầu, hàn mang trong mắt chợt hiện, lật tay một cái liền lấy ra một thanh đại đao hướng về Hỏa Linh Độc Giao Xà chém tới.
Chỉ thấy “Roạt~” một tiếng, đao quang như vũ bão ầm ầm chém tới Hỏa Linh Độc Giao Xà.
Mà Tống Phong cũng không chậm chạp, hai tay vung lên, lập tức mượn Hỏa khí nồng đậm nơi này hình thành chục đạo hỏa kiếm hư ảo ầm ầm đem chung quanh Hỏa Linh Độc Giao Xà toàn bộ phong bế đâm vào.
Nhất thời đao quang kiếm ảnh tràn ngập.
— QUẢNG CÁO —
Bất quá, ánh mắt Hỏa Linh Độc Giao Xà nhìn thấy đao quang kiếm ảnh tấn công tới thì lạnh như băng há mồm phun ra một viên hỏa châu đỏ rực.
Hỏa châu vừa ra, lập tức phóng thích tầng tầng hào quang, đem toàn bộ đao quang kiếm ảnh ngăn chặn bên ngoài, không thể tiến thêm dù chỉ một chút.
Nhạc Thông hừ lạnh một tiếng, lập tức ném ra một đại ấn màu nâu đen.
Đại ấn này vừa bay ra, lập tức nhoáng một cái liền xuất hiện trên đỉnh đầu Hỏa Linh Độc Giao Xà, đùng đùng ấn xuống.
Hỏa Linh Độc Giao Xà ánh mắt lạnh lẽo, không chút sợ hãi trong miệng phun ra một luồng vụ khí màu đen, lập tức đem đại ấn của Nhạc Thông bao phủ.
“Không tốt, đây là Độc Hỏa!” Nhạc Thông cảm nhận một chút, liền thất thanh kêu lên.
Mà đại ấn màu nâu đen theo tiếng thất thanh này run rẩy một chút, càng bị độc hỏa trong miệng Hỏa Linh Độc Giao Xà bao vây dữ dội.
Tống Phong ở một bên thấy cảnh này liền hừ nhẹ, phẩy tay một cái lập tức xuất hiện một cái hồ lô nhỏ bằng bàn tay.
Đem hồ lô ném ra, Tống Phong bàn tay không ngừng bắt ấn, lập tức hồ lô bay tới phía đối diện đại ấn, nắp hồ lô mở ra, liền có một cỗ hấp lực từ bên trong truyền ra.
Chỉ trong tích tắc, những độc hỏa do Hỏa Linh Độc Giao Xà phun ra liền hơn phân nửa bị hồ lô này hấp thu.
Đại ấn của Nhạc Thông lúc này dường như được giải thoát, Nhạc Thông cũng thở phào một hơi, ánh mắt nhìn Hỏa Linh Độc Giao Xà càng thêm một tia tức giận cùng kiêng kị.
Mà Hỏa Linh Độc Giao Xà mắt thấy độc hỏa do mình phun ra bị hồ lô thu lấy, liền tức giận kêu lên “Xì xì” rồi nhanh chóng điều khiển viên hỏa