Thiên địa linh khí dưới thần thức mặc dù có màu sắc nhưng khi chuyển hóa thành linh lực sẽ vô sắc vô hình.
Nhưng theo đại lượng linh khí mà Tống Phong hấp thu những ngày qua, Tống Phong mơ hồ cảm thấy linh lực bản thân dần dần có xu hướng ngưng đọng lại như một loại dịch thể.
Mà kỳ lạ hơn, loại dịch thể mơ hồ này lại có năm màu sắc khác nhau.
Nhưng dường như loại linh lực ngũ sắc này cực kỳ mỏng manh, mỗi khi Tống Phong muốn dùng thần thức tiếp cận quan sát thật kỹ thì nó lại tan rã như linh lực thông thường, không thể ngưng đọng quá lâu.
Mặc dù loại tình huống này chỉ vừa mới xuất hiện cách đây không lâu.
Nhưng Tống Phong có một loại cảm giác, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, đem linh khí nồng đậm nơi này hấp thụ năm năm mười năm, nhất định có thể đem loại linh lực ngũ sắc này hoàn toàn cô đọng ra.
Khi đó 【 Ngũ Hành Bất Diệt Thể 】của hắn chắc chắn sẽ có thành tựu nhất định.
Thế nhưng thời gian chỉ có một tháng, mà lúc này đã qua một đoạn thời gian, chắc chắn không thể ở lâu.
Mà qua một thời gian tu luyện ở đây, Tống Phong cũng dần dần phát hiện, sở dĩ linh khí ở đây có thể vừa cân bằng ngũ hành, vừa nồng đậm như vậy là nhờ một loại pháp trận đặc biệt, chính là trận pháp bao quanh động phủ này.
Theo như những gì mà Tống Phong từng nghe qua, có một loại pháp trận tên là Tụ Linh Trận, được các tu sĩ cao thâm sử dụng trong quá trình tu luyện.
Bất quá, việc bày ra Tụ Linh Trận đối với kiến thức trận pháp yêu cầu một sự hiểu biết nhất định.
“Xem ra muốn tu luyện 【 Ngũ Hành Bất Diệt Thể 】không thể không tìm hiểu về trận pháp.”
Tống Phong âm thầm cân nhắc một thoáng, sau đó tiếp tục nhắm mắt tu luyện.
Cũng may, linh khí ở trong này vô cùng nồng đậm, cho nên tu sĩ dù là Luyện Tinh Cảnh như Tống Phong cũng không có cảm giác đói bụng, cho nên quá trình tu luyện diễn ra vô cùng thông thuận, thậm chí Tống Phong còn cảm thấy có chút hưởng thụ.
Bất quá, ngày vui ngắn chẳng tày gang.
Một tháng trôi qua rất nhanh.
Một ngày này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng nói truyền vào trong khắp các động khẩu, khiến cho toàn bộ đệ tử đang toàn tâm toàn ý tu luyện vào lúc này đều đồng loạt bị thức tỉnh:
“Thời gian đã hết.”
— QUẢNG CÁO —
Tống Phong bên trong động phủ nghe âm thanh này lập tức thu công.
Thân ảnh của hắn lóe lên, thu hồi lệnh bài trên tường liền rời khỏi nơi này.
Ở bên ngoài, Tiền trưởng lão khi nhận thấy thời gian vừa đến, lập tức đem lối vào Đệ Tam Động Thiên mở ra.
Lập tức, từng thân ảnh bên trong nhanh chóng đi ra.
Khí tức trên những đệ tử này, thình lình đều có sự tăng trưởng vượt bậc, khiến cho Tiền trưởng lão đảo qua liền đưa tay vuốt râu hài lòng.
Chờ cho tám mươi người toàn bộ trở ra, hắn mới nghiêm mặt trầm giọng:
“Lão phu mang các ngươi đi một đoạn đường.”
Nói xong, liền tế ra một thanh phi kiếm xanh biếc.
Phi kiếm đón gió biến lớn, một trăm đệ tử hiểu ý phi thân mà lên.
Tiền trưởng lão gật nhẹ đầu, phi kiếm lập tức mang theo mấy chục tên đệ tử gào thét bay đi.
…
Từ Đạo Huyền Môn bay về phía Đông hai nghìn dặm sẽ nhìn thấy bờ biển Hắc Hải.
Biển này rất thần dị, một nửa thời gian trong năm toàn bộ nước biển đều có màu đen, mà nửa còn lại nước biến mới trở về màu sắc bình thường.
Có truyền thuyết cho rằng phía sâu nhất của Hắc Hải chắc chắn có bảo vật gì đó mới khiến cho Hắc Hải có hiện tượng kỳ lạ như vậy.
Nhưng dù sao đây vẫn là truyền thuyết, không ai có khả năng chứng thực.
Lý do là vì mấy vạn năm qua, Hắc Hải vẫn luôn là lãnh địa của Hải tộc.
Những ngư dân sinh sống ven biển Hắc Hải đều chỉ có thể đánh bắt gần bờ, lại chỉ có thể đánh bắt trong vòng nửa năm khi mà biển có màu xanh bình thường.
Một khi biển Hắc Hải nước chuyển thành màu đen, vậy thì không có bất cứ ai dám mò ra biển.
— QUẢNG CÁO —
Ngay cả những tu sĩ có pháp lực cao cường cũng đối với nơi này cực kỳ kiêng kị.
Về phần nguyên nhân vì sao, những người biết thì hầu như đều đã chết.
Lại nói, từ Đạo Huyền Môn một đường bay về phía Đông hai nghìn dặm, chạm đến bờ biển Hắc Hải, sau đó lại đi tiếp hai trăm dặm sẽ nhìn thấy một hòn đảo rất kỳ lạ.
Hòn đảo này quanh năm mê vụ, lúc nào cũng có một đám bạch vân lơ lửng phía bên trên đem hòn đảo che khuất.
Cũng chính vì đám mây này mà nó có tên Bạch Vân Sơn.
Đối với