“Tôi và em gái mình đồng ý đi cùng cậu.” Valentina không cần suy nghĩ liền trả lời. Bởi cô tin tưởng Tony, không phải tin tưởng một cách hoàn toàn, nhưng so với viên cảnh sát ngầm thì cậu đáng tin cậy hơn.
“Tôi nữa.”
“Cả tôi.”
Chỉ vài giây thôi toàn bộ các cô vũ nữ đã làm ra quyết định.
Viên cảnh sát ngầm thấy vậy không ổn liền kêu lên: “Không được! Các cô không nên đi cùng cậu ta, cậu ta không phải người tốt.”
“Đi với anh thì tốt sao, ngài cảnh sát?” Cô vũ nữ tóc xanh nói.
“Đúng các cô nên đi cùng tôi, các cô không nên tin tưởng cậu ta.” Viên cảnh sát ngầm nhằm vào Tony nói.
Cô vũ nữ tóc xanh nói: “Đừng tưởng tôi không biết mục đích của anh. Anh muốn chúng tôi làm nhân chứng chống lại đám người đó. Nhưng cảnh sát đã bao giờ thành công? Đến bản thân anh còn bị bắt, nếu không phải nhờ cậu ý, anh sẽ không thể sống để thấy mặt trời vào ngày mai. Tôi không muốn lãng phí thời gian vào những vụ điều tra, xét xử không biết hồi kết đó. Bởi anh không có năng lực để tôi đặt niềm tin.”
Viên cảnh sát nghe vậy sắc mặt cực kỳ khó coi, nhìn các cô gái cố nói: “Các cô nghĩ kỹ đi.”
“Tôi sẽ không đi theo anh. Tôi không muốn chết khi đang làm nhân chứng.”
“Tôi không thích phiền toái.”
Đáp lại viên cảnh sát chỉ là những lời từ chối thẳng thừng. Không có ai đồng ý đi theo, viên cảnh sát hướng Tony nói: “Cậu có thể giao, ổ lưu trữ dữ liệu, cậu lấy được cho tôi không?” Từ bỏ thuyết phục đám vũ nữ làm nhân chứng, viên cảnh sát lại đánh chủ ý vào ổ dữ liệu mà Tony đang giữ.
Tony lắc đầu nói: “Tôi tự có cách giao nó cho người có thẩm quyền. Đã đến lúc anh rời khỏi đây rồi ngài cảnh sát.” Tony sẽ không giao ổ lưu trữ dữ liệu cho viên cảnh sát ngầm, bởi cậu không quá tin tưởng người này. Ngoài ra bên trong còn có hình ảnh về cậu, trước khi xóa bỏ những thứ có liên quan tới mình, Tony sẽ không giao chúng cho bất kỳ ai.
Quyết định được hướng đi của đám vũ nữ, Tony liền đuổi viên cảnh sát xuống xe rồi rời đi. Cậu chạy tới một công trường đang tạm dừng thi công, nơi cậu giấu chiếc xe của mình để đổi xe.
Chiếc xe Ford F150 của Tony cũng không phải loại xe nhỏ nhưng nó vẫn là không đủ lớn trước một đám hành khách đông đảo mà Tony mang theo. Sáu cô vũ nữ phải chen chúc trong ca bin xe, hai người ngồi chung ghế phụ phía trước, bốn người ngồi hàng ghế sau còn phải ôm theo hai túi tiền. Còn 5 con chó thì được giấu sau thùng xe phủ bạt.
Chiếc xe đầy ắp hành khách biết mất trong bóng tối để lại phía sau ngọn lửa hừng hực đang thiếu đốt chiếc Sprinter Limousine.
Một tiếng sau trong phòng ngủ của William con trai Mia, trên chiếc giường một nhỏ nhắn, Tony nằm ôm Mia trong vòng tay. Còn William thì ngủ trong chiếc cũi được đặt ngay bên cạnh. Hai người phải ngủ trong phòng của William bởi
phòng ngủ của Mia và một phòng ngủ khác được dành cho đám người Valentina.
“Tony mấy cô gái đó là ai?” Mia tò mò về thân phận của mấy cô gái xinh đẹp mà Tony dẫn về hỏi.
“Mấy cô ý bị ép làm vũ nữ trong một quán bar. Em giúp họ trốn thoát khỏi đó.” Tony trả lời.
Mia nghe vậy có phần lo lắng nói: “Sao em không giao họ cho cảnh sát? Đem họ về đây liệu có ổn không?”
Tony nói: “Cảnh sát? Em không nghĩ việc giao họ cho cảnh sát vào lúc này là chuyện tốt. Chị nhớ tên Tom bị em và cảnh sát bắt ngày hôm qua chứ?”
“Tên Tom, thì liên quan gì tới mấy cô gái đó?” Mia nói.
“Tom và đám người khống chế các cô gái đó đều là thành viên của một tổ chức tội phạm. Giao họ cho cảnh sát em sợ chưa được mấy tiếng, các cô ý đã bị chúng giết chết.” Tony nghĩ ra một lý do nói. Cậu không có kể toàn bộ sự thật cho Mia vì sợ cô lo lắng.
Mia nói: “Cảnh sát không tệ đến mức độ đó đâu.”
“Ý em không phải vậy. Mà là đám tội phạm đó quá nguy hiểm. Chị cũng xem tin tức rồi đó. Đến cảnh sát chúng còn giám giết, còn giết rất là nhiều.” Tony nói.
Mia lúc này thật sự lo lắng, cô nói: “Nếu chúng nguy hiểm như vậy. Em đem họ về đây không nguy hiểm sao?”
Nhìn ra sự lo lắng, bất an của Mia Tony nói: “Chị không cần sợ. Bọn chúng không biết được em là ai đâu, càng không biết em ở đâu. Chị không phải cũng không nhận ra em khi em chưa bỏ lớp hóa trang sao?”
Mia nghe vậy thấy yên tâm đôi chút. Lúc trong gara khi Tony bước xuống xe. Mia suýt chút nữa không nhận ra Tony. Nếu không phải chiếc xe quen thuộc của Tony đang đỗ bên cạnh, Mia còn tưởng là người ta đi nhầm vào trong nhà cô.
“Mà em cắt tóc ngắn đi thế này, nhìn so với bình thường cũng khác rất nhiều. Bọn chúng cũng khó mà nhận ra được em.” Tony vừa nói vừa đưa tay xoa chiếc đầu đinh mà cậu mới tự cắt bằng tông đơ khi tắm rửa hơn chục phút trước.
Mia nói: “Trông rất nam tính, mới lạ. Chị có cảm giác như mình vừa có một tình yêu mới vậy.”
Bị những lời nói kích thích, Tony hôn nhẹ lên đôi mắt của Mia nói: “Chị thích khuôn mặt nam tính này sao?”
Nói xong Tony còn kéo tay của Mia bắt cô nắm lấy vật nào đó đang bắt đầu to dần lên bên dưới.
Những lúc Tony bắt Mia nắm lấy cậu nhỏ như vậy là Mia biết cậu đang rất mệt, biết Tony muốn cô vuốt ve cho cậu chìm vào giấc ngủ.
“Thích! Ngủ đi hôm nay em đã có một ngày vấy vả rồi.”
Mia cứ thế nắm chặt lấy cậu nhỏ của Tony chìm vào giấc ngủ, gạt bỏ mọi lo lắng, bất an trước đó.