Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật

Đêm kinh hoàng ở Boston (11)


trước sau

Bước vào căn phòng, gã mặc vest liền đưa mắt tìm kiếm. Mắt gã đảo quanh căn phòng rồi dừng lại trên người Valentina. Nhìn thấy Valentina váy áo ngay ngắn ngồi trên ghế, gã mỉm cười quái dị nói: “Vẫn chưa bị vấy bẩn... tốt... thật tốt.”

“Ách, này...” Đột nhiên có người xông vào phòng làm Tony có chút bối rối, cậu nhanh tay nâng cô gái tóc xanh rêu đứng thẳng dậy.

Khác với vẻ hoảng hốt bối rối của Tony, mấy cô vũ nữ đang nhảy nhót chỉ hơi bất ngờ, dừng lại động tác của mình mà thôi. Làm việc trong môi trường phức tạp, họ đã gặp những tình huống còn phức tạp hơn thế này rất nhiều. Dù sao thì họ cũng không quá lo lắng cho bản thân, bởi ở đây là địa bàn làm ăn của gia tộc Bulger, những kẻ đến đây chơi đều biết không thể động đến các vũ nữ ở đây. Mà chuyện thường xảy ra nhất là chuyện tranh giành vũ nữ của khách tới chơi.

Tony không ngờ tới, lúc cậu đang mơn trớn cô vũ nữ thì lại có người xông vào phòng thế này. Lần đầu tiên bị người khác nhìn thấy cảnh tế nhị, nên Tony có chút ngại ngùng nói: “Nhầm... nhầm phòng sao?”

“Không!” Gã mặc vest không thèm nhìn Tony nói. Đối với gã, Tony giống như không khí vậy. Gã như một con thú dữ chăm chú nhìn chằm chằm con mồi của mình.

Tony nhíu mày. Cách trả lời của gã mặc vest làm Tony thấy không thoải mái. Tự tiện xông vào phòng của người khác đã là không đúng, lại còn thái độ khó chịu. Chút ngại ngùng lúc ban đầu của Tony, giây phút này cũng đã tan biết hết. Trong cậu lúc này chỉ còn sự bực bội và tức giận.

Tony nhìn theo ánh mắt của tên mặc vest, cậu nhận ra sự chú ý của gã dành cho Valentina. Còn Valentina ánh mắt thảng thốt, sợ hãi nhìn tên mặc vest. Tony có thể thấy được vẻ mặt tái nhợt của cô, cùng đôi bàn tay đang run lẩy bẩy, cố nắm chặt lấy nhau.

Sự sợ hãi của Valentina, làm Tony biết được, tên này khả năng là một gã biến thái. Bởi các vũ nữ sẽ không chê khách hàng của họ, nhất là người có tiền. Nhìn cách ăn mặc cùng phong thái của gã thì gã chắc hẳn là một kẻ có tiền. Mà đã lựa chọn Valentina để mua vui, thì ắt hẳn phải có tiền rồi, vì giá để cô phục vụ một đêm cũng đã là 3000 usd, một cái giá không hề rẻ.

“Đứng dậy, đi theo tôi.” Tên mặc vest lạnh lùng nói.

Tony nghe vậy quay ra nhìn gã, cậu biết gã đang ra lệnh cho Valentina. Cậu rất khó chịu trước cách thể hiện bản thân của tên này, nhưng cậu vẫn cố giữ bình tĩnh để xem Valentina phản ứng ra sao.

Valentina loạng choạng đứng dậy định đi, thì Tony đưa tay ra giữ cô lại. Bị giữ lại Valentina quay người, ánh mắt như muốn khóc nhìn Tony nói: “Xin cậu! Để cho tôi đi.”

Tony có chút ngớ người, cậu không nghĩ được Valentina sẽ cầu xin cậu để cho cô được đi cùng gã mặc vest. Khiến Tony nhất thời không biết phải làm gì.

“Không thấy cô ý nói sao? Thằng nhóc…” Gã mặc vét có chút không kiên nhẫn nói.

“Đợi đi! Tôi còn chưa chơi.” Tony dùng giọng điệu kiêu căng của chính gã đáp lại.

Tên mặc vest nghe vậy cười khểnh nói: “Cậu biết mình đang nói gì không?”

Tony ánh mắt coi thường nhìn gã nói: “Biết… Còn anh thì sao?”

“Thằng nhóc, khi tao còn nói chuyện tử tế thì biết điều vào.” Tên mặc vest gằn giọng nói.

“Vậy sao... Đã vậy tôi lại muốn có cô gái của anh. Như vậy mới có đi có lại. Anh thấy sao?” Tony thực sự khó chịu, không kìm
được nữa khiêu khích nói.

Nói xong, cậu nhìn về phía cô gái, đứng phía sau lưng tên mặc vest. Nhìn rõ khuôn mặt của cô gái, Tony sững sờ. Bởi cô trông giống hệt Valentina. Lúc này Tony mới hiểu ra tại sao tên mặc vest lại muốn có được Valentina.

Hai chị em sinh đôi. Thằng đàn ông nào mà trả muốn song phi, nhất là được song phi với hai chị em sinh đôi.

Đến đây Tony liền hiểu ra lý do tại sao, Valentina lại cầu xin cậu, để cho cô được đi. Valentina không thể để mặc người chị em song sinh của mình chịu đựng sự dầy vò của tên biến thái này. Chắc chắn hai chị em họ đã có những ký ức đầy đau đớn tủi nhục với tên này.

Gã mặc vest cảm thấy mình bị xúc phạm, ánh mắt gã hung ác nhìn Tony nói: “Tao khuyên mày một câu, đừng mạnh miệng, họa từ đó mà ra. Cho mày một cơ hội, quỳ xuống xin lỗi tao, không thì đừng trách tao không khách sáo.”

“Không khách sáo?” Tony cười khinh bỉ. Nhìn lướt qua ngoài cửa phòng, Tony thấy, có hai tên vệ sĩ to con đứng bên ngoài. Cậu đoán được tên mặc vest định làm gì với mình.

“Tên trẻ tuổi này có vẻ cứng đầu, hai cậu có việc làm rồi đấy.” Gã mặc vest hung dữ nói với hai tên vệ sĩ đứng bên ngoài phòng.

Một tên vệ sĩ nghe vậy cười khẩy: “Sếp, vậy thì khiến hắn nếm mùi đau khổ thôi!”

Nhìn hai gã vệ sĩ từ bên ngoài phòng hướng về phía mình đi tới, Tony nắm tay chặt vào, từng khớp xương kêu răng rắc, cơn phẫn nộ trong lòng cậu chuẩn bị bùng phát. Cậu bình tĩnh đứng im tại chỗ. Đợi tới khi hai tên vệ sĩ tới gần, câu nhanh như chớp vung tay phải giáng một cú đấm vào một trong hai tên. Cú đấm này thật sự rất nhanh, rất mạnh, lập tức khiến tên vệ sĩ đó trúng đòn. Tên vệ sĩ đổ gục như cây chuối bị chặt bỏ, hắn gục xuống sàn nhà sau cú đấm đầy uy lực của Tony.

Tên vệ sĩ còn lại thấy vậy liền đánh tới, hắn phản ứng lại khá nhanh khi thấy đồng bọn bị hạ, hắn muốn nhân cơ hội đó công kích Tony. Nhưng Tony còn nhanh hơn gã, cậu lùi lại phía sau nửa bước, né đòn rồi nắm chặt lấy cánh tay của tên vệ sĩ vừa đánh tới, đánh thẳng một đấm vào mũi đối phương, thấy đối phương loạng chọang sau cú đấm, Tony quay người đá thêm một cú tàn nhẫn vào bụng gã làm gã bay ngược ra sau đập mạnh vào tường, ôm phần bụng đau đớn lăn qua lăn lại kêu rên thảm thiết.

Tony nhìn tên mặc vest khóe miệng khẽ nhếch, hai mắt híp lại, nở một nụ cười. Nụ cười của Tony khiến gã run rẩy. Gã không hiểu sao mình lại sợ hãi khi thấy nụ cười đó. Nụ cười giống như của tử thần đang cười, chào đón gã đến với địa ngục vậy. Gã biết nếu mình rơi vào tay của người trẻ tuổi này, thì gã chắc chắn là xong đời. Điều duy nhất gã nghĩ được lúc này là “chạy” chỉ có chạy gã mới thoát được sự trả thù của tên trẻ tuổi đáng sợ này.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện