Hướng Viễn Thần nghe thấy tiếng tim đập thình thịch của đối phương, như đã quay lại ngày mà hai người vẫn còn ở bên nhau. Vu Vũ Hàm cũng dùng vẻ mặt sủng nịch như này để nhìn sườn mặt của Hướng Viễn Thần, nhẹ nhàng vuốt ve tóc của Hướng Viễn Thần.
Âm báo điện thoại đột nhiên vang lên phá vỡ bầu không khí yên bình này, Hướng Viễn Thần nhanh chóng đứng thẳng dậy, lui về sau mấy bước, bắt đầu đóng hết cúc áo vào. Vu Vũ Hàm vừa kiềm nén dục vọng mãnh liệt, vừa phải nhìn về phía màn hình di động của cậu, trong đầu ngẩm hai chữ ĐM x 3,14 lần.
Hướng Viễn Thần xấu hổ quay mặt đi, toàn thân của Vu Vũ Hàm đều toả ra hơi thở thành thục, khiến hắn cảm thấy khó thở.
"Sao lại làm vậy." Vu Vũ Hàm ngồi vắt chéo chân, ý đồ che đi bộ phận nào đó đang gồ lên một cục.
"Không phải là cậu muốn bao dưỡng tôi à? Tôi quyết định cho cậu ch*ch một lần, dù sao thì tôi cũng chỉ coi như là bị chó cắn một cái là được."
Vốn Hướng Viễn Thần tưởng sẽ nhìn thấy bộ dạng tức điên của Vu Vũ Hàm, nhưng lại hoàn toàn ngược lại, Vu Vũ Hàm cười nhẹ nói: "Em là muốn giữ anh ở bên cạnh mình, cũng muốn mỗi đêm đều có thể ân ái với anh, nhưng phải là chính anh cam tâm tình nguyện."
"Không thể nào." Trái tim của Hướng Viễn Thần đã chết từ năm năm trước, cho nên không thể có chuyện cam tâm tình nguyện được.
"Nếu anh nói như vậy thì chính là đã đồng ý với yêu cầu của em rồi. 8 giờ sáng mai anh tới văn phòng của em, em sẽ cho anh một câu trả lời thuyết phục."
Nhìn vẻ mặt tự tin của Vu Vũ Hàm, Hướng Viễn Thần cảm thấy khó thở. Trước kia Vu Vũ Hàm tuy bá đạo kinh khủng nhưng lại không hề có cảm giác áp bức như thế này.
Hướng Viễn Thần cầm lấy áo khoác của mình bước nhanh đi. Chỉ để lại Vu Vũ Hàm chống cằm cười xấu xa, nhìn Hướng Viễn Thần chạy như chạy giặc, cậu biết, ngày mai Hướng Viễn Thần nhất định sẽ quay lại.
Vu Vũ Hàm cúi đầu nhìn người anh em đang hưng phấn của mình một cái. Người anh em à, xin lỗi, lại phải tắm nước lạnh cho cậu rồi. Nhưng...... tin chắc là cậu sắp được sử dụng đúng với vai trò của mình rồi.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Buổi tối........
Hướng Viễn Thần ăn cơm trong bát nhưng lại chẳng cảm nhận được vị gì. Động tác và cơm máy móc khiến Tiếu Tiếu cũng thấy không ngon miệng, không ngừng ngẩng đầu dùng ánh mắt to tròn nhìn ba ba.
"Haizz, Tiểu Thần, anh có nghe thấy em nói gì nãy giờ không thế?"
Tay của Lương Bội Văn quơ quơ trước mặt Hướng Viễn Thần. Quái lạ, sao hai ngày nay Tiểu Thần cứ ngây người ra thế nhỉ?
"Chuyện gì vậy?" Cuối cùng Hướng Viễn Thần cũng phục hồi lại tinh thần.
"Nghe tổng giám đốc nói có một ông ty lớn chịu thu mua công ty của chúng ta, hơn nữa nghe nói sẽ cố dùng hết toàn bộ nhân viên của chúng ta, chỉ là thay đổi chỗ làm mà thôi. Anh nói xem đây có phải mà miếng bánh rơi xuống từ trên hay không?"
Lương Bội Văn càng nói càng vui vẻ, tay chân múa may quay cuồng, nhưng không phát hiện là Hướng Viễn Thần đã sững sờ nãy giờ.
Vu Vũ Hàm đúng là nói được làm được, Hướng Viễn Thần cúi đầu xuống, dường như nhớ tới vẻ mặt cười nhếch mép của đối phương, hai lỗ tai đều đỏ bừng.
"Ba ba, ba không thoải mái sao?"
Hướng Viễn Thần nghiêng đầu nhìn vẻ mặt lo lắng của Tiếu Tiếu, lại nghĩ tới ảo giác vừa nãy của mình, đầu cúi gục xuống không dám ngẩng lên. Nhưng hiện giờ Tiếu Tiếu nói chuyện càng ngày càng lưu loát hơn, cũng sắp lên tiểu học rồi.
"Ba ba không hề không thoải mái đâu, ăn cơm đi con."
Hướng Viễn Thần nhéo nhéo má của Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu cười rộ lên, mắt cong cong như vầng trăng khuyết, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng gật gật đầu.
Nhưng ít nhất là Hướng Viễn Thần chỉ nghĩ lại mấy chuyện cỏn con mà thôi, Vu Vũ Hàm bên kia cũng đang nhìn ảnh của Hướng Viễn Thần để...... vuốt trụ.
"Thần....." Vu Vũ Hàm động thân một cái, nghĩ lại cảm giác khi Hướng Viễn Thần đỏ mặt cực đáng yêu tựa vào lòng ngực của mình, không kiềm nén nổi mà bắn ra. Nhìn vô số con cháu hy sinh trong tay của mình, cậu bất đắc dĩ cười cười.
Sớm biết vậy thì hôm nay cứ ch*ch trước rồi nói sau, giả dạng chính nhân quân tử làm cái qq gì không biết.
Đi vào toilet xử lý một chút, cậu nằm lên giường cầm lấy ảnh chụp của Hướng Viễn Thần, hôn nhẹ một cái, nói câu chúc ngủ ngon sau đó liền chìm vào giấc ngủ, đêm nay nhất định sẽ có một giấc mộng đẹp.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Sáng sớm hôm sau, 5 giờ sáng Hướng Viễn Thần liền rời giường, nhẹ chân nhẹ tay tách khỏi người của Tiếu Tiếu, lấy ra một bộ âu phục tốt nhất của mình, là cho phẳng lì. Sau đó bắt đầu rửa mặt, nhìn mặt mình ở trong gương, Hướng Viễn Thần