CHUYỂN NGỮ: TRẦM YÊN
-.-..- -- -.
--...- -.-......!-.....!-.--.
-..-.-.-.-- ---.-.
-...--..-.........-.-.- -.-.
--- --
Không chỉ ở những món quà sang quý số lượng có hạn hay những buổi hẹn hò được sắp xếp tỉ mỉ, một tình yêu đẹp sẽ đem đến cảm giác thỏa mãn về mặt tâm linh rất khó hình dung, rằng chỉ cần ở bên đối phương là sẽ thấy hoàn toàn yên lòng.
Đúng là vậy, Khương Tiêu càng ngày càng thích anh bạn trai mới của mình.
Anh đã có những trải nghiệm khá tốt đẹp trong mối quan hệ này.
Cảm nhận của Phó Nhược Ngôn cũng giống với Khương Tiêu.
Hắn ngày một lún sâu vào tình yêu ấy.
Hắn từng mất niềm tin vào tình yêu vì chuyện của cha mẹ, thấy rằng người mẹ quá cố của mình trao cõi lòng si cho sai người.
Thế nhưng Khương Tiêu...!Khương Tiêu lại khác.
Yêu Khương Tiêu là một chuyện rất đỗi vui vẻ, giúp hắn trải nghiệm được cảm giác hạnh phúc xưa nay chưa từng có.
Thậm chí có một khoảng thời gian, hắn nằm ngủ cũng mơ thấy cảnh mình thu nhỏ Khương Tiêu, cất vào túi, nâng trên lòng bàn tay, bên nhau mọi lúc mọi nơi
Thức giấc rồi, hắn còn nghiêm túc cân nhắc khả năng ấy, biết dĩ nhiên là không thể thì tỏ ra tiếc nuối.
Khương Tiêu khi yêu cũng có dáng vẻ khác vượt ngoài tưởng tượng của hắn.
Tính tình anh vốn đã rất mềm mỏng, trước người yêu, điều đấy thể hiện càng rõ hơn.
Dẫu Phó Nhược Ngôn muốn làm gì, anh cũng luôn cổ vũ, chưa từng tỏ thái độ phản đối, cực kỳ ngoan.
Bọn họ mới bên nhau chưa lâu, Khương Tiêu đã bắt đầu bận rộn chuyện hàng Tết.
Anh có kinh nghiệm trong việc tổ chức những sự kiện thế này rồi nên thành thạo và vô cùng đáng tin cậy.
Ở Vô Hạn có nhiều người, mặc dù họ biết Khương Tiêu tốt tính nhưng trong công việc, mọi người luôn giữ sự kính trọng với anh.
Dáng vẻ làm việc của Khương Tiêu luôn nghiêm túc tuyệt đối.
Ấy vậy mà một Khương Tiêu như thế được người ta ôm vào lòng lại trở nên mềm mại tựa chiếc bánh trôi.
Đây là những phút giây chỉ thuộc về riêng Phó Nhược Ngôn.
Thỉnh thoảng em ấy lại mơ màng ngẩng đầu lên từ trong lòng hắn, hôn lên khóe môi hắn; thỉnh thoảng hai người nấu cơm cùng nhau, Khương Tiêu nấu canh trong bếp, có vẻ em ấy vừa nhận cuộc điện thoại từ các nhãn hàng, bình thản trao đổi vô vàn chuyện hợp tác, sau đó cúp máy, lại trở thành Khương Tiêu thuộc về hắn, múc một chút canh từ nồi, thổi nguội rồi đưa hắn nếm thử, hỏi: "Ngon không anh?"
Ngon.
- Phó Nhược Ngôn gật đầu.
Khương Tiêu nấu gì cũng ngon.
Người này vô cùng kỳ diệu.
Phó Thị ở Thâm Thành nhưng Phó Nhược Ngôn lại thiết lập phòng làm việc của mình ở Lệ Thị, chỉ để gần Khương Tiêu hơn chút.
Đôi khi, tăng ca buổi tối, Khương Tiêu sẽ chủ động tới đón hắn.
Nếu cả hai cùng tăng ca về muộn hay ra ngoài xã giao không thể đón đối phương thì về đến nhà, Phó Nhược Ngôn luôn thấy được một ánh đèn sáng lên màu vàng ấm trong phòng khách.
Là Khương Tiêu đang đợi hắn về nhà.
Kinh doanh luôn có lúc mỏi mệt, đặc biệt là Phó Nhược Ngôn với một Phó Thị và một phòng làm việc của riêng mình trên tay.
Hắn có giỏi đến mấy thì tuổi cũng vẫn trẻ, ứng đối với mấy cáo già trong giới rất vất vả.
Nhưng khi về đến nhà, không cần hắn phải nhiều lời, Khương Tiêu luôn hiểu hết những điều đó.
Anh dịu giọng trò chuyện với hắn, tiện tay nới lỏng cà vạt giúp hắn.
Thỉnh thoảng nếu hiểu thì còn đề xuất được một số giải pháp hiệu quả, thậm chí hỗ trợ giải quyết luôn.
Nói sao thì sếp Khương cũng có rất nhiều bạn bè ở khu vực này.
Qua mấy năm kinh doanh, cộng thêm sự dẫn dắt của lão làng là ông cụ Lận và Lâm Đào Thanh, nguồn nhân mạch của anh không hề kém cạnh Phó Nhược Ngôn.
Khương Tiêu sở hữu tài năng bẩm sinh.
Anh có thể cảm nhận tinh tế trạng thái và nhu cầu của đối phương, có mặt khi đối phương cần sự an ủi hoặc trợ giúp; đôi lúc đối phương cần ở một mình để bình tĩnh lại, anh cũng có thể cho đối phương đủ không gian và sẽ không tới quấy rầy.
Có anh ở đây, rất nhiều vấn đề không còn là vấn đề nữa.
Giờ phút ấy, Phó Nhược Ngôn mới cảm nhận được ý nghĩa của gia đình.
Đã có lúc hắn hạnh phúc đến nỗi muốn cảm ơn Lận Thành Duật vì đã để lại cho mình một Khương Tiêu tốt đến vậy.
Đúng vậy, hai người họ hẹn hò khoảng hai tháng thì bắt đầu sống chung.
Việc này rất suôn sẻ, chủ yếu do Hạ Uyển Uyển đã sắp khỏi hẳn, không còn cần ai chăm sóc nữa.
Vì vậy Khương Tiêu không phải ở nhà canh chừng nữa.
Nhà mới chưa được trang hoàng xong.
Bây giờ anh vẫn đang ở lại căn nhà ban đầu.
Mặc dù mẹ biết về mối tình này nhưng nếu sống chung với Phó Nhược Ngôn ngay dưới mắt phụ huynh thì vẫn hơi xấu hổ.
Ai bảo căn hộ kia không đủ lớn làm chi.
Khương Tiêu dự định tự mua một căn hộ để kim ốc tàng kiều, tuy nhiên những gì Phó Nhược Ngôn chuẩn bị đã vượt qua tưởng tượng của anh.
Hắn mua sẵn một căn từ lâu rồi, vị trí gần cả công ty Khương Tiêu và phòng làm việc của hắn.
Đã hoàn tất khâu trang trí, giao thông thuận tiện.
Đúng là cơ hội luôn được để lại cho người có sự chuẩn bị.
Lúc tăng ca, Khương Tiêu được Phó Nhược Ngôn dẫn qua đó vài lần.
Ban đầu chỉ vào nghỉ ngơi hoặc ăn cơm, sau đó thường xuyên qua lại, bèn cứ vậy vào ở luôn.
Hành vi khoe tình yêu của Phó Nhược Ngôn thể hiện ở mọi mặt.
Tuy ở ngoài hắn không lộ liễu quá nhưng lén lút khoe tình yêu cũng là một thú vui lớn.
Giống như một đứa trẻ cầm của báu trong tay, thỉnh thoảng để lộ ra khoe khoang chút —— Mọi người xem bạn trai tôi đáng yêu chưa kìa! —— Nhưng lại không chịu cho người khác thấy hết, như thể sợ bị cướp đi
Hiện giờ, hắn cực hiếm khi chấp nhận tham gia các hoạt động đối ngoại.
Mặc dù không nhận phỏng vấn truyền thông giải trí nhưng vẫn tham gia một số cuộc phỏng vấn kinh doanh chuyên nghiệp và có thẩm quyền vì mối quan hệ của mình.
Văn phòng Khương Tiêu cũng đặt mua tạp chí, anh thường đọc chúng, tuy nhiên hôm nay lại cố tình lấy số báo kỳ này ra cất đi.
Bởi vì số báo đó có Phó Nhược Ngôn, người trên trang bìa chính là hắn.
Đây là số đặc biệt của quý này, viết về các doanh nhân trẻ ưu tú.
Đúng vậy, kỳ trước chính là Khương Tiêu.
Số báo đó cũng được Phó Nhược Ngôn mua một loạt và rất nâng niu.
Câu hỏi chủ yếu xoay quanh quan niệm kinh doanh của công ty và một số dự án gần nhất.
Tạp chí này rất chuyên nghiệp, không hề cố tình đề cập đến phương diện tình cảm.
Tuy nhiên khi nói đến vấn đề nào đó, Phó Nhược Ngôn vẫn không kìm lòng được, tiết lộ đôi chút.
—— Trước đây anh từng có một khoảng thời gian thất bại trong việc gây dựng sự nghiệp, vài năm sau lại lựa chọn quay về Phó Thị, phất lên lần nữa.
Xin hỏi mấy năm đó có ý nghĩa gì với anh?
Đây là câu hỏi của phóng viên.
Vấn đề này khá là phổ thông.
Tìm hiểu về quá khứ của đối