Kiếm trong tay hắn vừa chuyển lại đâm vào ngực hắc y nhân. Hắc y nhân từ đầu đến cuối đều cúi đầu, không hề trốn tránh.
"Lục soát tất cả cho ta!"
Diệu Mạc Ngôn bình tĩnh rút kiếm ra, lạnh lùng nhìn quanh một vòng Hoa phủ.
Hắc y nhân lập tức tản ra, bắt đầu lục soát tronh Hoa phủ.
Nô bộc Hoa phủ ôm lấy nhau run bần bật.
Hoa phủ không phải quá lớn, mà hắc y nhân lại có đến mười mấy người, nên trong vòng nửa khắc* liền tìm hết tất cả trong Hoa phủ.
*1 khắc: ước chừng 15 phút, nữa khắc: 7-8 phút.
"Báo cáo, chỉ tìm được cái này!"
Một hắc y nhân đem một phen bảo kiếm đưa tới trước mặt Diệu Mạc Ngôn.
"Thượng Phương Bảo Kiếm!"
Trên mặt Diệu Mạc Ngôn cuối cùng cũng nở nụ cười.
Lần này hắn để nhóm hắc y nhân thay nhau truyền lại Thượng Phương Bảo Kiếm, cho đến khi tất cả mọi người đều chạm qua Thượng Phương Bảo Kiếm. Sau khi vẫn không có chuyện gì xảy ra thì Diệu Mạc Ngôn mới dám nhận lấy Thượng Phương Bảo Kiếm.
Lại có hai luồng sương đen bắn ra một lần nữa, một luồng biến mất ở trong bảo kiếm, một luồng tiến vào thân thể Diệu Mạc Ngôn.
Tay Diệu Mạc Ngôn run rẩy đụng phải bảo kiếm, bảo kiếm không có xuất hiện bất kì vấn đề gì.
Diệu Mạc Ngôn mừng rỡ trợn to mắt, nụ cười trên môi càng lúc càng lớn.
"Báo cáo, không có đuổi kịp theo hai vị công tử kia, mà chỉ bắt được một nữ nhân này!"
Một đám hắc y nhân từ ngoài cửa Hoa phủ tiến vào, sau đó một nữ nhân bị ném trên mặt đất.
"Bịch!" Một tiếng vang lớn, tro bụi nổi lên bốn phía.
Hoa Nhị lại ngã trước mặt Diệu Mạc Ngôn.
Mà lúc nàng ta ngã xuống đất, nháy mắt Thượng Phương Bảo Kiếm trong tay Diệu Mạc Ngôn bắt đầu đốt cháy.
Ánh mắt Diệu Mạc Ngôn còn chưa kịp bố thí cho Hoa Nhị, thì trên tay truyền đến cảm giác nóng rực liền hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của hắn.
Không hiểu sao lửa cháy rất nhanh, dường như trong chớp mắt đã đốt cháy nửa cánh tay Diệu Mạc Ngôn.
"Mau, a! Mau đem... Chém!"
Đau đớn kịch liệt khiến hắn ngay cả nói chuyện cũng không thể nào rõ ràng.
Cũng may hắc y nhân đều là một huấn luyện có tổ chức, một đường kiếm nhanh chóng chặt đứt cánh tay đang cháy rực, máu tươi văng khắp nơi.
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng toàn bộ Hoa phủ, thậm chí truyền ra cả bên ngoài, người đi ngang qua trên đường cũng ôm chặt cánh tay nhanh chân rời bước.
Niệm Mị vung tay lên, trong hoa viên Hoa phủ không hiểu sao xuất hiện rất nhiều bảo vật.
"Á, quỷ... Có quỷ!"
Đồ vật vốn dĩ đã hỏng mất bỗng nhiên xuất hiện kế bên dọa một đám nô bộc chạy trốn khắp nơi.
Hoa Nhị cũng bất chấp chật vật muốn chạy trốn.
Kiếm hắc y nhân xuất hiện ở đỉnh đầu nàng ta, Hoa Nhị