Hay là trạng thái ở hiện thực và khi diễn khác nhau, lúc diễn thì giống như bị người ta rút mất linh hồn?
Cô cụp mắt xuống, đầu ngón tay đặt trên hợp đồng, dường như đang suy nghĩ cái gì đó.
"Khụ khụ.
" Triệu Vinh chủ động mở miệng: "Thời tiểu thư, mấy kịch bản và chương trình tạp kỹ này đều là tôi đã chọn trước cho cô, cô có suy nghĩ gì cứ nói cho tôi biết.
"
Dù sao cô cũng là người của ông chủ lớn, sức mạnh của đồng tiền đủ để Triệu Vinh ăn nói khép lép với cô.
Thời Ngu nghe vậy thì ngước mắt lên, đôi mắt hồ ly mang theo ý cười, lúc cô cười rộ không ngờ lại làm loãng đi nét quyến rũ trên khuôn mặt, đôi mắt long lanh tràn đầy ngập ánh sáng, nhìn qua khiến người khác cảm thấy đáng yêu dễ gần.
Đối diện với đôi mắt này, Triệu Vinh nhất thời không nói nên lời, ánh mắt chuyển qua bản hợp đồng mà cô đang cầm trên tay, dựa theo bản năng mở miệng: "Chương trình tạp kỹ này cũng không tệ lắm, bây giờ cô chưa nổi tiếng lắm, có thể ký hợp đồng này trước.
"
"Thật sao?" Thời Ngu dùng ngón trỏ gõ nhẹ vào nội dung trên tờ giấy, ý vị không nói rõ.
Triệu Vinh không hiểu sao lại cảm nhận được áp lực mà hắn chỉ cảm nhận được trên người ông chủ lớn, lập tức giải thích: "Trước mắt tôi tương đối coi trọng chương trình này.
"
Chương trình tạp kỹ này có tên là "Làm việc đi!" Gần đây vừa lập hồ sơ để mời gọi đầu tư, trước mắt chương trình định